Bài viết hôm nay xin chia sẻ đến các bạn những bài thơ về quê hương cảm động, với những vần thơ mềm mại sâu lắng và nhiều tình nghĩa về quê hương khiến người nghe không khỏi nao nức một lần được về với quê hương, hàng cây và những con đường đất đỏ quen thuộc. Cùng xem những bài thơ nhớ quê hương của nhiều tác giả ngay bên dưới đây nhé.

Quê Hương

Nhắc đến thơ quê hương thì các bạn và tôi cũng không thể nào quê đi câu thơ ngắn đi liền với năm tháng chúng ta “Quê hương là chùm khế ngọt. Cho con trèo hái mỗi ngày”… tất nhiên bài thơ còn 2 câu nữa, nhưng đây là 2 câu thơ đầu và tâm đắc nhất thường được đường dùng nhiều nhất trong các tiểu phẩm quê hương chúng ta. Quê hương gắn liền với tuổi thơ, lứa tuổi ọc trò những đứa trẻ chăn trâu và những cậu bé mặc quần không áo đùa giỡn những buổi trưa hè….

“Quê hương là đường đi học. Con về rợp bướm vàng bay” – Đây là 2 câu thơ còn lại của bài thơ quê hương nổi tiếng một thời. Những con đường đất đá, làng tre hai bên rợp mát bóng học trò. Quê hương gắn liền với tuổi thơ với nhiều trò chơi, những cánh đồng ruộng cò bay thẳng cánh, những làng khói nghi ngút vào những chiều tà, mang đến một khung cảnh đồng quê yên bình, hiền hòa….

 

Thơ Ngắn: Ngậm Đau

Xa quê thấm đẫm hương lòng
Hồn nhang khói tỏa sầu nồng nặc bay
Buồn quay quắt cả hình hài
Đất ta nước mất nhà may mắn còn

Sử huyền Âu Lạc phấn son
Nở ra trăm phận bồ hòn ngậm đau
Ta còn một chút thanh cao
Lên non xuống biển hộc trào máu tươi

Sáng ra cắn nát nụ cười
Trưa chiều ngấu nghiến cuộc chơi suối vàng

Quê Hương Tuổi Thơ Tôi!

“…Quê hương mỗi người chỉ một. Như là chỉ một mọ thôi. Quê hương nếu ai không nhớ. Sẽ không lớn nổi thành người…”. Tôi và các bạn, ai cũng có một nơi để nhớ, để quay về sau những ngày bôn ba, bon chen cùng người đời. Ở đó, ta có cha, có mẹ, có anh em. Và ở đó, ta có những kỉ niệm gắn liền với tuổi thơ- ngây ngô nhưng nghịch ngợm. Tôi thấy thương &nhớ lắm khi ai đó nhắc tới hai từ “Quê Hương”.

Ở bài thơ gần đây nhất chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ lục bát về quê hương hay ý nghĩa nhất. Nay cũng là chủ đề về quê hương nhưng sẽ sâu và rộng hơn chứ không chỉ là những bài thơ song thất lục bát mà chúng tôi chia sẻ trước đó. Sẽ có rất nhiều những bài thơ quê hương ngắn hay cảm động và sâu nặng nhất mà chúng tôi chia sẻ dưới đây.

Khói Rơm Từ Bếp Quê Ngèo

Nhà nghèo Mẹ vẫn đun rơm
Thương quê từ ngọn khói thơm những ngày
Phố không có khói chiều bay
Khói xe cũng đủ làm cay mắt người

Đường xa phố thị chiều nay
Nhớ quê nhớ ngọn khói bay những chiều
Mẹ già dáng mỏng liêu xiêu
Bếp nghèo những sợi rơm nhiều khói cay

Quê hương đồng rạ mà say
Nghe như tiếng sáo những ngày xa xưa
Nhập nhoè ngọn khói đồng trưa
Mẹ ơi cơn gió như vừa mới khơi

Phố xa con vẫn chơi vơi
Mẹ ngồi đun bếp rơm phơi ướt chiều
Nhớ quê ngọn khói thơm rêu
Mẹ ơi sao mắt lại nhiều xót xa

Quê hương ngọn khói chiều qua
Nồng thơm con thấy như là đâu đây!….

Vũ Điệu Quê Hương

Vũ điệu sảy gạo bằng tay
Để cho ai nhớ gạo này quê hương
Vùng cao mây trắng vẩn vương
Ghi đời vũ ấy vô thường trời nam

Vũ này chỉ đứng để làm
Lưng ong thắt đáy bóng nàng dễ thương
Mây trời khói toả ngàn phương
Tay em giữ chắc không vương hạt nào

Nhìn em điệu vũ đẹp sao
Thóc đi đàng thóc gạo nào lẫn sang
Chân tay thân thể nhịp nhàng
Kỳ quan sảy gạo tiếng vang một thời!

 

Một Góc Quê Hương

Cánh cò bay giữa trời xanh
Đàn bê rong ruổi, long lanh mắt nhìn
Quê hương thắm thiết ân tình
In dòng chữ S, dáng hình Việt Nam

Dòng sông với lũy tre làng
Gắn cùng đất mẹ, thênh thang sớm chiều
Quê hương cảnh đẹp mến yêu
Lòng con lại nhớ, cô liêu … Mỏi mòn

Thiên nhiên tạo dựng nước non
Con người hiền hậu, dáng son, mắt huyền
Đàn thuyền nhộn nhịp trao duyên
Chở bao nguyện ước, xây tên nguyện cầu

Non xanh nước biếc dài lâu
Bến bờ hạnh phúc, năm châu vui vầy
Cảnh , tình đẹp tựa chân mây
Để bao lãng tử ngất ngây với đời

Mai đây xa cách phương trời
Góc quê hương ấy một thời trong ta !…

Êm Đềm Tuổi Thơ

Quê hương hai tiếng thân thương
Nhớ ngày thơ ấu vẫn thường dong chơi
Chiều hè rộn rã tiếng cười
Trên con sông nhỏ cùng vui tắm truồng

Từng bầy lớn nhỏ tồng ngồng
Ngụp lặn vui cả khúc sông quê mình
Tối đến trống rộn sân đình
Gọi nhau tíu tít đi sinh hoạt hè

Dưới ánh điện đỏ lập loè
Từng đôi , từng cặp múa bài xoè hoa
Lại còn tập hát quốc ca
Đợi đến cắm trại cùng ra thi tài

Cùng nhau duyệt đội ” mốt hai ”
Y như bộ đội chẳng sai tẹo nào

Quê Hương

Ai cũng có một quê hương để nhớ
Để yêu thương để chờ đợi quay về
Cuộc sống tha hương xứ lạ quê người
Có no đủ khi cơn đau chợt thắt

Nhớ nhà tranh mái lá đơn sơn
Bầy trẻ nhỏ nô đùa bên sân vắng
Tiếng ru buồn nhịp võng đong đưa
Hẹn nhé ngày về quê sum hợp

Bếp lửa hồng nồi cơm nấu bằng rơm
Nhớ quê hương da diết cõi lòng tôi

Quê Mình Thu Cuối

Quê mình đã sắp vào đông
Lá vàng rơi nhẹ chéo chồng heo may
Hoa sữa rụng xuống bàn tay
Hoàng lan đã nở đêm ngày tỏa hương

Quê mình biết mấy yêu thương
Bờ tre ruộng lúa còn vương lời thề
Bước chân rộn rã triền đê
Vàng bông cải với bộn bề nhớ nhung

Anh đi xin nhớ quê cùng
Có em nơi ấy tình chung đợi chờ

Bài Thơ: Nhớ Quê

Biết bao giờ được về lại quê tôi
Ngửi mùi đất nơi cái nhau mẹ cất
Tiếng à ơi võng đu đưa say giấc
Cha ngồi thềm vuốt tóc kể chuyện xưa

Biết bao giờ được về với tuổi thơ
Bắt cua đồng thơm mùi canh rau muống
Buổi chăn trâu cùng đùa vui đuổi bướm
Buổi đến trường thầy bạn đó mến thương

Biết bao giờ được về lại quê hương
Dạo bước chân nơi đường làng quen thuộc
Nơi tình yêu của ba mươi năm trước
Ôn chuyện xưa thuở mới bước vào đời

Ôi xa rồi quê hương mến yêu ơi
Ta nhớ lắm mỗi khi lòng chạnh vắng
Bởi thấy bạn bên lúa đồng xanh nắng
Mà lòng thêm nao nóng nhớ quê nhà.

 

Huế Quê Tui

Sông Hương,áo tím, nón bài thơ
Khiến kẻ thi nhân hóa gã khờ
Đắm đuối nhìn ai khoe dáng ngọc
Mê lòng,hồn lịm ngỡ đang mơ

Bao năm cách biệt ôm niềm nhớ
Để bữa ni về cứ ngẩn ngơ
Đất Huế quê mình đầy nét mộng
Dòng Hương tím áo nón bài thơ.

Vị Ngọt Quê Hương

Chiều nay hoa lá đong đưa
Bên dòng sông vắng gió vừa lượn qua
Lụa tơ xanh thắm mượt mà
Cỏ non vẫy gọi bên tà áo em.

Suối mây hương tỏa duyên thêm
Quyện cùng sóng lượn nhịp mềm bờ vai
Mắt huyền mơ mộng ngõ dài
Gửi từng sợi nhớ tình ai đợi chờ.

Long lanh… ánh nắng tỏa về
Vị nồng…dịu ngọt…hương quê…đậm đà…

Hương Quê

Sắc hương thanh nhã bốn bề
Non xanh nước biếc đi về tự nhiên
Nụ cười ánh mắt dịu hiền
Như là tịnh cảnh giữa miền sắc không

Đôi tay thay gánh phiêu bồng
Gió mây lướt nhẹ thong rong đất trời
Thịnh suy tựa hạt sương rơi
Bỏ ngoài vạn dặm rong chơi nhẹ lòng

 

Bài Thơ: Quê Hương

Một sớm mây vờn gió mãi hưng
Hồn quê sóng dậy đẹp không chừng
Bâng khuâng vạt nắng tay giơ đỡ
Náo nức sân nhà sáo nhảy tưng

Vạn nẻo chồi vươn đầy chánh đứng
Trăm cây nụ trỗi lắm ong dừng
Bờ tre bến nước con đò cũ
Chỉ nghĩ mà sao khấp khởi mừng

Tình Quê Hương

Em ơi! Em có nghe không
Tiếng gió vờn cánh sen hồng ngát hương
Ban mai soi tỏ ruộng nương
Dập dìu ong bướm nẻo đường thênh thang

Tuổi xuân phơi phới em mang
Ngàn hoa tươi thắm chứa chan tình đời
Mênh mông dải lụa an nhàn
Bồng bềnh mây trắng uốn ngang lưng trời

Lúa chiêm mẹ đã gặt rồi
Rơm tươi vàng óng, một trời yêu thương
Hoa cau chớm nở trong ngần
Chờ ngày kết trái tơ hồng xe duyên

Tình quê chan chứa mặn nồng
Xa xôi cách trở, con trông ngày về!

Quê Hương – Tác Giả: Thế Vinh

Quê hương trăm nhớ ngàn thương
Dù xa đâu vẫn vấn vương đại ngàn
Mình về quê mẹ Lục Nam
Có đi xin đợi để em theo cùng

Đưa em thăm thác thăm rừng
Đắm say mặn ngọt ta từng sẻ chia
Đền thiêng thề chẳng chia lìa
Một vùng non nước còn kia lời nguyền

Dòng sông in bóng con thuyền
Nghiêng nghiêng bóng ngả núi Huyền chiều hôm
Hội quê chân mải bước dồn
Rừng xuân hoa gạo tâm hồn thắm tươi

Lòng xuân rộn rã tiếng cười
Câu ca lưu luyến tình người LỤC NAM

Trên là những gì mà chúng tôi gửi tặng các bạn những bài thơ về quê hương ngắn hay nhiều cảm xúc nhất dành cho những ai đang phải sống xa quê hương. Bên cạnh đó chúng tôi có xen kẻ vào đó những bài thơ tình về quê hương cũng khá hay nhé mọi người.