Phận nghèo nên không níu kéo được tình duyên, một câu cửa miệng khá hay của một số người không đủ duyên số trong tình cảm. Nhưng không phải vì thế mà than thân trách phận, có trách là trách bản thân bao năm cố gắng nhưng vẫn để vuột mất sợi tơ duyên. Duyên phận đến ai thì người đó phải biết nắm lấy, đừng trách duyên phận đến sớm hay đến muộn, mà là trách bản thân. Ngay bên dưới đây tapchivannghe.com đã tổng hợp là một loạt những bài thơ than thân trách phận tình duyên và duyên số.
Chùm Thơ Ngắn Về Than Thân Trách Phận!
“Đừng than thân trách phận. Đời không có lỗi với ai, chỉ có ta có lỗi với đời.” – Trịnh Công Sơn. Mỗi người sinh ra đã mang một số phận, một định mệnh. Nhưng điều đó không có ý nghĩa là chúng ta sẽ an bài với nó. Trong tình duyên cũng vậy, duyên đến là may mắn, giữ được hay không là do chính bản thân mỗi chúng ta có biết cách nắm giữ hay là không, vì thế trong truyện tình cảm đôi khi số phận chỉ là một phần nhỏ trong muôn vàng lý do khiến ta không nên duyên. Vì thế than thân trách phận luôn là câu nói hay trong tình duyên, mời các bạn cùng xem loạt những bài thơ than thân trách phận tình duyên & số phận hay ngay dưới đây nhé.
Chỉ Thế Thôi – Tác Giả: Thu Huyen
Mãi trách người ơi đã lỡ rồi
Sao hoài trách phận bạc như vôi
Tình nay rẽ bước chia hai lối
Chẳng dám buồn ai chỉ tại tôi
Phận hẩm hiu dù ai giả dối
Tôi thường vẫn trách tại do tôi
Duyên không trọn vẹn nào ai lỗi
Số phận tình ta chỉ thế thôi
Phận Đắng – Tác Giả: Quy Phan Đình
Cảnh một mình em giữa cuộc đời
Bon chen vất vả lắm người ơi
Cô đơn bóng lẻ bao sầu tủi
Kẻ trách người chê, chúng bạn cười.
Cũng bởi nhân duyên lầm lạc lối
Đành cam phận đắng mặc sầu khơi
Vùi chôn quá khứ tìm ngày mới
Đánh thức tương lai đổi tiếng cười.
Hồng Nhan Bạc Phận – Tác Giả: Hà My Trần
Lênh đênh như cánh lục bình
Hồng nhan bạc phận, biết mình về đâu
Qua sông em phải lụy cầu
Nhìn con sóng vỗ, nát nhàu con tim
Sao lồng lại nỡ nhốt chim
Sông ơi sao nỡ, xoáy chìm cánh hoa
Phận buồn cay đắng xót xa
Đời người con gái ,như hoa phai tàn
Con tim đau xót vô vàn
Cuồng quay giữa chốn, bạt ngàn muôn hoa
Sao người nợ phụ tình ta
Dày vò thân xác , cánh hoa nát nhàu
Em nhìn lên mảnh trăng sầu
Than thân trách phận, cơ cầu tình duyên
Xót xa cho kiếp thuyền quyên
Giờ đây hối tiếc, trinh nguyên thuở nào!
Tiếng Lòng – Tác Giả: Lê Hương
Ai nhớ ai mà dạ héo hon
Buồn vương ánh mắt nhạt màu son
Sẳc hoa tàn tạ buông gương lựợc
Ai nữa đâu mà điểm phấn son
Trách tạo hóa gieo chi nghịch cảnh
Khóc ngừời đi kẻ ở đoạn trừờng
Đêm về gối chiếc chăn đơn
Phấn trôi son nhạt lệ rơi …nhớ ngừời…
Trách Phận – Tác Giả: Thái Hoàng
Cũng là phận gái như nhau
Người ta sao lại sang giàu ngựa xe
Còn em mặc chiếc áo the
Mặc cho mưa gió mà nghe tủi hờn
Ngoài Trời mưa đổ từng cơn
Trong lòng chan chứa tủi hờn bản thân
Lê chân khắp chốn xa gần
Lang thang kiếp bạc phong trần gió sương
Mong sao tìm được người thương
Đoái hoài thương tưởng dẫn đường cho nhau
Thân em phận gái má đào
Phong ba bảo tố biết vào nơi đâu.
Trách Lá Diêu Bông – Tác Giả: Hoàng Việt
Nhận được tin em đi lấy chồng
Anh buồn ngồi rứt lá diêu bông
Em hứa tìm được lấy làm chồng
Suốt ngày tìm kiếm dọc bờ sông
Rồi phải đi qua mấy cánh đồng
Chiều tà mới thấy lá diêu bông
Cớ sao em lỡ vội lấy chồng
Để tôi ngày ngày vẫn ngóng trông
Trách mình phận nghèo đời lêu nổng
Ngậm ngùi nhìn em bước theo chồng
Anh buồn cứ trách lá diêu bông
Trách em sao lỡ vội lấy chồng
Trách Phận – Tác Giả: Han Phan
Lất phất mưa bay trắng ngọn đồi
Sầu riêng thổn thức mãi trong tôi
Đau lòng phận liễu ôm phiền muộn
Gãy gánh tình duyên lỡ một đời
Kiếp trước ai vay, nợ đáo hồi
Nên mình nhận trả , phách chơi vơi
Người về chín suối, tình tan nát
Kẻ ở trần gian trả nợ đời
Có trách bằng không, chuyện đã rồi
Thân cô quạnh quẽ, mặc ai cười
Cầu mong các đấng thần linh hộ
Ở vậy nuôi con đến cuối đời
Đợi Duyên – Tác Giả: Lê Thị Thu Ngân
Đêm tàn giá lạnh con tim
Thèm hơi nồng ấm kiếm tìm chẳng ra
Duyên buồn phận nẫu xót xa
Phòng côi lạnh lẽo lệ nhòa canh thâu
Bờ vai cần lắm giờ đâu
Trách sao phận số tình đầu khéo vay
Người ta mặn ngọt nồng cay
Còn tôi đắng chát duyên say chẳng nồng
Thôi đành nuốt lệ vào trong
Để cho năm tháng nhuộm hồng đôi môi
Có người sẽ nhớ đến tôi
Duyên kia có muộn nhưng đời vẫn vui.
Trách Thân – Tác Giả: Sơn Thanh
Xót xa một kiếp… trang đài
Lỡ dại một ngày, mất cả đời trai
Thất thân chẳng dám gặp ai
Trách người đành đoạn xuống tay hại đời
Bao năm vật đổi sao dời
Ta đà giữ vẹn trước lời bướm ong
Yếu lòng một phút là xong
Tiết trinh đã mất hết mong gặp nàng
Tiếc cho duyên số lỡ làng
Đành cam trách phận đôi đàng chia xa
Mặt nào dám gặp mẹ cha
Mất thân đồng tử ta thà…quyên sinh…..!!!!
Trách Gió Vô Tình – Tác Giả: Mai Anh Han
Gió kia sao quá vô tình
Vui buồn nín lặng một mình cam tâm
Chẳng phải mình chỗ tình thâm?
Chẳng phải lòng vẫn âm thầm nhớ thương?
Chưa ngỏ nhưng đã vấn vương
Lối chung chứ đâu phải đường riêng ai?
Ra đi từ sớm ban mai
Cũng nên chia sẻ một hai tâm tình
Đi mà nín lặng làm thinh?
Đi mà buồn bã một mình? Tội chưa!
Thấp thỏm từ sớm đến trưa
Em thảng thốt, em ngẩn ngơ mấy lần…
Làm việc nhưng cứ bần thần
Ngóng về nơi ấy mấy phần nôn nao…
Gió ơi mình đã tin nhau
Hãy san sẻ, hãy gửi trao nỗi niềm.
Than Thân Trách Phận – Tác Giả: Diệu Thúy
Vì nghèo nên phải đói meo
Ăn cơm nguội ngủ chuồng heo chuồng bò
Muốn giàu như thể trùm sò
Phải lo đãi trấu bòn tro suốt đời.
Trách Phận – Tác Giả: Tuyên Lê Minh
Thu vội vã , co mình trong lá rơi
Đông chợt đến , thương ai áo mặc vội
Anh lẻ bóng , lạnh cơn gió Bắc thổi
Giọt lệ buồn , buốt má kẻ cô đơn .
Bến sông nay , sao thấy cô quạnh buồn
Gác mái chèo , thuyền buồn… làn nước lạnh
Trăng mờ ảo , thiếu Hằng Nga đứng cạnh
Anh không em , trong tim sao lạnh quá …
Pháo giấy nổ , em cưới mới đầu mùa
Rồi ngày mai , em cũng bỏ bến xưa
Lời yêu thương , giờ không còn thấy nữa
Không cả lời , tiễn biệt lúc chia xa .
Anh trở về, bước bàn chân mệt lả
Con đường này , hun hút lại thấy xa
Tim bỗng nhói , máu như muốn ứa
Ôm tình dở … tự trách phận lẻ loi.
Số Phận – Tác Giả: Tiep Doan Van
Vẫn biết trần gian nghiệt ngã này
Xa nhau cách trở nhớ thương hoài
Người đi để lại bao vương vấn
Kẻ ở ôm theo nỗi đọa đày
Lắm lúc buồn đời nhiều ác mộng
Đôi lần trách phận lắm chua cay
Làm người chấp nhận đời vô vị
Số phận xoay vần chẳng đợi ai
Hờn Trách – Tác Giả: Nguyễn Hùng Hải
Em cất giữ,lời thơ anh viết
Với bao điều,tha thiết tình ta
Chử yêu thuở ấy mặn mà
Cho dầu cuốc sống,chỉ là bể dâu…
Em hảnh diện,từng câu đã ngõ
Xin chớ đừng,chối bỏ tình anh
Một mai núi lở sông mành
Tình ta vẫn vẹn,sao đành lìa xa…
Em cứ ngỡ,tình ta là vậy
Nên sẵn lòng,tin cậy vào anh
Đâu ngờ thật quá mong manh
Chim kia đã vội,lìa cành bay đi…
Em trách phận,chia ly vội vã?
Sớm tin người,nên đã ngu ngơ
Trời mơ có mấy…bến mơ?
Vườn thơ được mấy…bài thơ chung tình?
Phận Bạc – Tác Giả: Linh Nguyễn
Hận kẻ gieo sầu trách tạo công
Gì đâu nghĩa cạn để tim hồng
Xa người buốt nặng lòng thêm nhớ
Cách trở duyên đầu hỏi đắng không
Bạc – Tác Giả: Thai Thi Kieu Hanh
Gió về lả nhánh bần chua
Kẻo cà kẻo kẹt võng trưa ru buồn
Trách bàn tay nắm đành buông
Trách cho phận số bi thương nát lòng
Vì ai chịu cảnh long đong
Yêu từ khi lúc má hồng chưa phai
Tóc giờ đen trắng chia hai
Khập khà khập khiễng loay hoay giữa dòng
Khổ vì yêu cả tấm lòng
Cô đơn lạc giữa phố đông lắm người
Bàn tay lạnh cóng chơi vơi
Nhặt từng mảnh vỡ hồn tơi vá chầm
Tôi ơi gửi nhớ xa xăm
Qua rồi cái thuở tay lần tìm tay
Chỉ còn từng tiếng nấc dài
Khóc thương phận bạc trần ai kiếp này?
Có một vài người mới gặp qua một lần đã thấy vô cùng thân thuộc. Nhưng cũng có vài người cho dù quen biết đã nhiều năm nhưng chạm mặt cũng chỉ nói được qua loa vài câu hàn huyên. Tình cảm giữa người với người vốn không nên cưỡng cầu, tùy duyên là tốt nhất. Bên cạnh duyên đến là may mắn nhưng đúng người sai thời điểm, hay đúng thời điểm sai người thì cũng là duyên lỡ. Cùng xem những câu thơ than thân trách phận để chiêm nghiệm về tình duyên của bạn nhé.
Trên thế gian này, gặp gỡ ai, quen biết ai, bỏ lỡ ai. Tất cả đều đã được sắp đặt. Thực ra cái được gọi là duyên phận, chẳng qua cũng chỉ là một món nợ phải trả cho người. Trả xong rồi thì phải để họ ra đi thôi. Hi vọng những bài thơ về than thân trách phận ở trên sẽ giúp bạn nhận biết về tình duyên của bạn.