Tháng 10 lại về như một vòng tuần hoàn không bao giờ lỗi hẹn. Kết thúc tháng 9 với bao nhiêu là cảm xúc mùa thu tạm cho vào quên lãng để chào đón tháng mười, tháng của những khúc thơ tình lãng mạn & cô đơn nhất, cùng xem những bài thơ tháng 10 hay ý nghĩa ngay bên dưới đây nhé.
Thơ Tháng 10
Cứ mỗi lần tháng 10 về, cánh đồng quê tôi lại điệp trùng mô rạ, trong cái nắng và gió mát của trời xanh màu hương cốm…. Tan trường bọn trẻ lên chín, lên mười chúng tôi lang thang trên những cánh đồng đùa nô cuốc trạch mới đẹp làm sao. Giờ đây tháng 10 với tuôi không còn là những hình ảnh thân thuộc, mà là cuộc sống thạnh thì, đống con người, tôi tìm một nơi yên tỉnh để đọc và cảm nhận về tháng 10 qua những bài thơ tình tháng 10 bên dưới đây.
Sáng nay trời se lạnh, lại làm tôi thao thức về tháng mười xa ngái của tuổi thơ. Chúng ta thuở ấy ai cũng có những tháng mười nhung nhớ với bao kỷ niệm về đồng áng, đất đai, con cua con cá, cũng những tiếng cười vô tư như nghé trên đồng… Giờ đây tôi chào đón tháng 10 bằng những bài thơ tình tháng 10 lãng mạn nhưng lại cô đơn, cô đơn bởi vì lạc lõng giữa dòng người, chênh vênh trong cái tình yêu nữa vời của ngày mưa.
Ru Lại Tháng 10
Tháng muời da diết lên khơi
Lập đông tình cũng ngủ vùi nhớ quên…
Tôi hoài tìm lại cái tên
Nghe đau đáu cũ bật lên tiếng buồn…
Gửi sầu theo gió ngàn phuơng
Mây qua đỉnh nhớ cõng thuơng dãi dầu…
Tơ trời giăng sợi mưa mau
Trang thơ tôi viết uớt nhàu đuờng xa….
Tháng 10 Yêu Thương
Tháng mười tới vẹn tròn bao đôi lứa
Gửi hương yêu thắp lửa mộng lòng xinh
Theo gió thu quyện thắm dạ ân tình
Ly rượu chúc đôi hình chung một bóng
Tháng mười đến thu tàn trêu gió lộng
Gọi lòng say thả mộng mãi yêu thương
Tô điểm trang má thắm đượm môi hường
Cho hoa nở duyên hồng bao cô gái
Tháng mười đó hàn sương nhè nhẹ trải
Gợi đường mơ thắm mãi chữ tình ân
Pháo vu quy nô nức bến xa gần
Cho hạnh phúc ấm dần quanh ngõ xóm
Thơ Ngắn Hay: Bình Minh Tháng Mười
Mép cửa vênh ra nắng chạy vào
Tia vàng tím đỏ đẹp dường bao
Cà phê biến sắc thành nâu bóng
Ngả mũ bình minh nhẹ cúi chào
Tản Mạn: Mưa – Nga Vũ
Tháng mười về với những trận mưa dài se lạnh, tiết thu không còn vẻ dịu dàng muôn thuở mà cồn cào ray rứt giọt rơi. Phố ngập trong mưa người chìm trong mưa, nỗi lo của phố, vẻ thanh thoát của phố bị nhấn chìm trong làn nước ứ đầy. Những chiếc lá vàng rơi miễn cưỡng vì gió giật, không còn lãng đãng trên đường mà bị cuốn phũ phàng vào những ống cống vô tình. Người hối hả, thu hối hả và phố cũng hối hả vì mưa. Có lẽ đất trời thay đổi giống như lòng người cũng sẽ đổi thay, chỉ có phố là trân mình chịu đựng.
Những buổi chiều xưa, những đôi tình nhân trú mưa bên hiên nhà, với tiếng cười rúc rích không còn nữa chỉ là bóng người lao nhanh và lầm bầm giận dỗi. Góc phố cũng không còn khói thuốc đánh vòng bay trong tiết thu, trong tiếng tí tách của giọt cà phê đen nhánh trong phin chờ. Tất cả đã qua , chỉ còn nỗi nhớ nhung ở lại, và như thế chút tình của phố cũng sẽ phôi phai
Ta ngược thời gian chờ thu mãi trăm năm
Nơi góc phố có một người ở lại
Lá vẫn vàng sao lòng người mê mải
Dã qùy ơi em đợi đên bao giờ
Có lẽ nào góc phố lại bơ vơ
Thơ Tình Tháng 10 – Chùm Thơ Tháng Mười Hay Nhất
Lại thêm một tháng 10 nữa trôi qua, thêm một tuổi già để báo cho mình biết thời gian không chờ đợi bất kỳ một ai. Cách đây một năm thì đang ngồi viết những bài viết với cảm xúc lan man trong lúc gió mùa về. Giờ đây tháng mười mùa thu buồn trong cái không khí vàng quánh lại của một buổi chiều tất cả đều thực thể trên mặt. Khi mà tôi vẫn con lan man trên những bài thơ tháng 10 thì mới trợt nhận ra thời gian trôi đúng là nhanh.
Tháng Mười! Em buồn lắm phải không em? Nhưng em lại được sống trong từng nỗi rung động trong cõi lòng đầy bí ẩn của em. Dù là tháng mười nhưng các cơn mưa tháng mười vẫn còn triền miên, tầm tả vần vũ ngoài kia sẽ khiến hồn em lắng dịu lại. Một chút những cảm xúc tháng mười mà blog muốn chia sẻ đến các bạn, kèm theo đó là những bài thơ tình tháng 10 hay và lãng mạn đang chờ bạn trong tháng 10 này.
Em Có Về Hà Nội Tháng 10 Không – Tác Giả: Vũ Hùng
Em có về Hà Nội tháng mười không
Để cùng tôi đón mùa đông trở lại ?
Đón cơn gió thổi rát chiều hoang hoải
Ngắm phố cổ trầm buồn, hát mãi điệu ầu ơ !
Em có về đan áo ấm cho thơ
Giữa buổi sáng tinh mơ đầy sương lạnh ?
Hàng liễu thắm cong môi, cười đỏng đảnh
Áng mây hồng vỡ từng mảnh trên cao !
Em có về nghe lá rụng lao xao
Cho nỗi nhớ nôn nao trong lồng ngực ?
Khóm cúc trắng vừa nở hoa thơm phức
Như khẽ khàng đánh thức những yêu thương !
Em có về nhặt nhạnh chút dư hương
Còn phảng phất, vấn vương nơi quán vắng ?
Ly cà phê ngất ngây từng giọt đắng
Phía cuối trời, con nắng ngủ thật say !
Em có về nghe tình trượt qua tay?
Tháng 10 Về
Tháng mười về sao buồn đến thế ?.
Tạm biệt Thu, rơi lệ đón Đông.
Mình tôi lưu luyến trong lòng.
Heo may xe lạnh chờ mong gót hồng.
Mùa đông về sương rơi lạnh cóng.
Đêm mưa buồn, tình ngóng duyên chờ.
Để tôi thắp sáng ước mơ.
Vườn hồng ấm áp tình thơ thắm nồng.
Tháng mười đến ,tôi mong duyên mới.
Ươm mộng mơ đón đợi gió Đông.
Cùng em xe chỉ tơ hồng.
Tìm chung nhịp đập một lòng nên đôi.
Trăng đêm Đông ,trăng soi khắp ngả.
In bóng hình rạng rỡ đôi ta.
Đường tình tươi đẹp muôn hoa.
Chúng mình nguyện ước ….
Chung nhà nên duyên.
Tháng Mười Yêu Thương – Tác Giả: Xuân Huy Huy Xuân
Tháng Mười ngang trời bằng vạt nắng
Vắt mênh mông lên đôi mắt biết cười
Vui nhiều nhé cho những ngày chưa đến
Đẹp hơn nhiều những thứ đã phai phôi !
Tháng mười đến , sen cũng đã rụng rơi
Cái rét mới gọi đất trời chớm lạnh
Em rục rịch khoác lên mình súng sính
Chiếc áo mầu len hồng tím yêu thương !
Tháng mười về, thu còn chút vấn vương
Hoa cúc nở muộn màng e ấp
Trăng cũng buồn, hình như mầu bàng bạc
Nhường cho Hồng thắm cả bờ môi
Tháng mười đã về đó em ơi
Mùa hạnh phúc cho đàn chim xây tổ
Mùa chắp lối cho tình yêu còn giang dở
Vắt mênh mông lên đôi mắt biếc cười!
Tháng 10 – Tác Giả: Nguyen Minh
Chẳng phải mong tháng mười.
Đã hiện hữu nơi đây.
Đủ cho lúa chín vàng.
Chiều thơm nồng hương rạ.
Tháng mười tưởng xa lắm.
Nhưng đến thật bất ngờ.
Bởi giây phút làm ngơ.
Rồi tháng mười qua vội.
Nắm tay em bối rối.
Tháng mười về hả anh.
Khi làn gió ngọt lành.
Khi đêm trăng thanh vắng.
Tháng mười tháng mười đấy.
Em còn hẹn nữa không.
Xe hoa anh chờ đó.
Đón em với hoa hồng.
Nỗi Nhớ Tháng 10 – Tác Giả: Vũ Hoàng
Khói không vương mà khóe mắt em cay
Rượu chẳng uống mà lòng say chất ngất !
Những dấu yêu cũng theo mùa đi mất
Nỗi nhớ người , em biết cất vào đâu ?
Áo rách rồi thì đem chỉ ra khâu
Con tim vỡ, mất bao lâu để vá ?
Gió lồng lộng, giật tung từng đám lá
Phố ngậm ngùi , sỏi đá khóc rưng rưng …
Hai chúng mình giờ đã hóa người dưng
Cứ lẳng lặng, quay lưng mà cất bước
Bôi xóa hết câu hẹn thề thuở trước
Thả trôi theo dòng nước khối tình si….
Tháng mười về, ngân mãi khúc biệt ly
Dẫu nuối tiếc , cũng còn chi để tiếc !
Thơ Tình Tháng Mười
Rét nhớ mùa tháng Mười chưa về kịp
Mặc mưa rơi nước ngập lối phố phường
Sài Gòn chiều ta chợt nhớ quê hương
Nơi xóm nhỏ ven sông mùa mưa lũ
Chỉ ngày mùa mới được ngày ba bữa
Gạo mới thơm canh khế quyện hương mùa
Chiều nay buồn bên quán vắng ngắm mưa
Thương nhớ mẹ xưa còng lưng cày cấy
Nay đất mùa đồng ruộng vang tiếng máy
Vẫn nhớ tháng Mười mưa lũ nước giăng
Tách Cà fe thi thoảng giọt nâu vàng
Như giọt đắng nước mắt bao người mẹ
Ngẫm cơ cực lệ hai hàng giàn giụa
Khi thương cha đội sấm chớp trên đồng*
Nuôi các con năm tháng ròng phổ thông
Lại thêm nữa mấy năm nghề kiếm sống
Nơi “ Hòn ngọc viễn đông” con từng sống
Cùng mọi người giữa đô thị phồn hoa
Quên được sao tháng Mười ở quê nhà
Bao vị đắng người thân mình nếm trải
Đèn phố đêm tím xanh hồng nhấp nháy
Ta nhớ ai trong ngõ nhỏ hương mùa
Quảy rơm vàng hoàng hôn đổ cơn mưa
Để phố đêm tháng Mười lòng chợt nhớ
Tạm Biệt Tháng Mười
Tạm xa nhé tháng mười thương nhớ
Chút nao lòng của lạnh chớm đông
Ráng chiều miên man sắc nắng hồng
Cúc hoạ mi nở bung sườn núi
Tháng mười ơi cho lòng ai bối rối
Thương thương hoài ánh mắt chờ trông
Ngoài khơi xa sóng biển mênh mông
Nỗi chờ mong khát khao cháy bỏng
Tháng mười xa chở vào khát vọng
Hạnh phúc về ước mộng đẹp tươi
Xa nhé tháng mười ơi… Thương nhớ
Xa để rồi lại mãi mãi bên nhau
Tháng 10 Qua Nửa – Tác Giả: Nguyen Minh
Tháng mười qua nửa rồi em.
Nhưng tình như mới , cùng em bước vào.
Thu vừa tạm biệt hôm nao.
Nay trời mây xám , gió gào mưa rơi.
Duyên tình mặc kệ mưa trôi.
Bên nhau mình mãi ấm rồi em ơi.
Nụ hôn trao nhận tuyệt vời.
Môi hồng má thắm thêm ngời sắc xuân.
Ngày mai lại đến cuối tuần .
Niềm vui hạnh phúc ấm tràn con tim.
Chào Tháng 10
Chào em cô gái tháng mười
Mùa thu vàng úa vẫn tươi sắc màu
Thoảng mùi hương cốm nơi đâu?
Nồng nàn hoa sữa giữa bầu trời đêm
Cúc vàng vẫn thắm bên thềm
Gió ru giấc ngủ êm đềm say sưa
Mùa thu vắng những cơn mưa
Đìu hiu cơn gió đón mùa đông sang
Mùa thu cái lạnh dịu dàng
Để cho ai đó mơ màng dáng ai
Mùa thu quấn quýt gót hài
Để ta rảo bước khoan thai trên đường
Mùa thu trên khắp phố phường
Như là gói cả mùi hương đất trời
Mùa thu đẹp lắm em ơi
Gửi vào cơn gió ngàn lời yêu em
Vang Danh Rạng Rỡ Điểm Tháng Mười
Chờ ai thắm đỏ phượng mình ơi
Có phải tà ai trắng một thời
Điệu nhảy hoan ca làn sáo sậu
Lời ngân thánh thót cuốc tuyền khơi
Ngày hè giã bạn sang trang mới
Tuổi tím chia tay giữ nếp đời
Kết qủa bài thi kỳ tốt nghiệp
Vang danh rạng rỡ điểm thang mười
Nụ Hôn Tháng Mười
Bạn đừng mời ly cà phê tháng mười
Làm hoa loa kèn mất ngủ
Câu hò xưa chất đầy thuyền nan cũ
Điệu nhặt khoan còn vọng nơi đây.
Đêm năm xưa
Trót nhấp môi người thiếu nữ đắm say
Có đâu ngờ
Vọng mãi trong tim tuy hai mươi năm xa biệt.
Nhỏ xuống tháng mười giọt tình yêu ngào ngạt
Thời gian hai mươi năm xa biền biệt
Ký ức chông chênh khi tháng mười về
Loa kèn không nói gì, mà tím biếc bước chân đi.
Giọt Nắng Tháng Mười
Tháng mười về rồi, anh có biết không.
Giọt nắng cuối thu, màu vàng óng ả.
Tỏa hương thơm,vương mái tóc em cài.
Cuối chân trời kia, có ai chờ đơi.
Tháng mười về rồi, anh có biết không.
Nắng cuối thu, trải đều lên tán lá.
Em chờ anh, nắng cũng đã nhạt màu.
Hoa cúc vàng buồn, cánh tàn tơi tả.
Tháng mười về rồi, anh có biết không.
Em bâng khuâng, giấc mơ thu hoang hoải.
Giọt nắng cuối chiều, đồng lõa hoàng hôn.
Thu đủng đỉnh….
Đón đông sang thật vội……
Chào Tháng 10 – Tác Giả: Hà Nguyễn
Tháng mười về vờn ngọn gió heo may
Thoáng thở than cho mùa thu thay áo
Gió thì thào lời yêu sao dịu ngọt
Ru giấc mơ nồng buông khẽ mi ngoan
Tháng mười về thoảng hương sữa đưa tay
Chào đón mùa thu gợi thương nhè nhẹ
Của một chút nắng hoe vàng cuối vụ
Sưởi ấm tim ai hoang dại vì yêu
Tháng mười về gửi thương nhớ đầy vơi
Một chút ấm êm ru hoài mặc niệm
Khi gió mùa đang vẩn vơ bay lượn
Thoáng chút chạnh lòng thương nhớ người dưng
Tháng mười về kết thúc mùa chia ly
Mùa dối gian đôi lời yêu dịu ngọt
Tháng mười về ru tình thương ngọt dịu
Cái rét sắp về em xót dạ thương ai
Tháng Mười Về Gọi
Em nói rằng anh đầu môi chót lưỡi
Không thật lòng như anh vẫn ước ao
Đến bao giờ anh mới thôi trò ảo
Để tình mình đẹp tuyệt hảo hả anh
Giống mưa phùn rất hư ảo mong manh
Mà nhung nhớ cũng tròng trành hư ảo
Anh nói rằng lấy gì để đảm bảo
Bằng tình chân hay bảo đảm bằng vàng
Tháng mười về gọi ngộ hạnh mùa sang
Mà hạnh phúc vẫn muộn màng sau cuối
Một lần nữa anh bàng hoàng tiếc nuối
Anh dại khờ nên tuột mất khỏi tay
Để đêm về nghe lệ chảy mòn tay
Mà sống mũi còn cay cay đắng dạ
Cuôc đời này anh nợ em em ạ
Đợi kiếp sau anh sẽ trả giùm em
Chúc em vui khi mái ấm lên đèn
Anh vế viết bài thơ quen hóa lạ
Nương hồn mình anh bay theo cuống dạ
Hạ lại về trong bươn bả nắng thiu
Gác lên chiều anh hâm lại câu yêu
Khơi vụn vỡ hẩm chiêu màu sơ cũ
Vẫn kỳ vọng hằng mộng mơ ấp ủ
Đợi một ngày em sẽ rủ lòng thương….
Tháng Mười Phai Phôi
Ta nhìn trong chiếc lá
Thấy tháng mười rơi nghiêng
Giọt Thu vàng óng ả
Trên mắt em thật hiền
Ta đi trong bình yên
Đất trời thanh thoát quá
Em hé nụ cười duyên
Cho tim mình rộn rả
Bên nhịp đời hối hả
Phố chuyển mình say mê
Gió sang mùa thật lạ
Thơm giọt nồng cafê
Ta ngắm nhìn mãi mê
Sài Gòn đầy năng động
Tuy còn vướng chút quê
Cố hòa vào nhịp sống
Một chút gì mơ mộng
Khi tháng mười phai phôi
Câu thơ tình lắng đọng
Rơi nồng nàn trên môi.
Tháng Mười Ơi
Tháng mười ơi đã về thật rồi sao
Làm ta thấy nao nao lòng đến vậy
Sáng sớm nay khi bình minh thức dậy
Cơn gió nào về đấy tháng mười ơi?
Thu qua rồi ta cảm thấy … chơi vơi
Những giọt nắng gieo vàng đầy mơ ước
Lưu luyến quá nhưng ngâu nào có được
Bao đầy vơi chảy ngược giữa dòng trôi.
Tháng mười về lưu luyến quá đi thôi
Kỷ niệm yêu thương bồi hồi mắt trẻ
Hàng liễu rủ cũng thì thầm khe khẽ
Hoa sữa nồng nàn nhè nhẹ buông lơi.
Tháng mười ơi đi quá nửa cuộc đời
Mà hương cốm vẫn lả lơi quyến rũ
Lời ru nào bên vành nôi cho đủ
Thủa lọt lòng bên giấc ngủ bình yên.
Tháng 10 – Tác Giả: Vu Ngọc Bình
Tháng 10 về em có thấy không?
Nắng vàng dịu trên từng góc phố
Hoa sữa thơm đến từng con ngõ nhỏ
Đón tiết trời se lạnh cuối mùa thu
Tháng 10 về sáng có lúc âm u
Trưa nắng hửng trên hàng cây tỏa bóng
Con phố quen nơi bàn chân bước nhẹ
Em vẫn đi về trong cái nắng chiều thu
Tháng 10 về em nhớ mặc thêm Len
Tránh cái lạnh đầu mùa vào buổi sáng
Trưa nắng đỏ khô hanh bờ môi nhỏ
Bóng chiều tà sương xuống ướt vai em
Tháng 10 về em có biết không?
Anh vẫn đợi trên từng con phố
Tiết trời thu nắng vàng trên ngọn cỏ
Áo trắng học trò một thuở thân thương.
Hoa Tam Giác Mạch
Nếu không yêu thì xin mình là bạn
Bởi cuộc đời hữu hạn chốn nhân gian
Về đi em xây hạnh phúc son vàng
Tàn câu hứa mút mùa xanh rêu mọc
Nhớ em xưa yêu kiều xinh giáng vọc
Nở miệng cười làm e thẹn trăm hoa
Bước em qua hoa bướn hẹn ngọc ngà
Làm siêu đổ bao vương triều thành quách
Tháng mười về anh nhớ tam giác mạch
Kết thành vòng nguyệt quế trao em
Bông xuyến chi anh gài lên mái tóc
Em cười hiền bịn rịn mắt hồn nhiên
Phố về khuya khi vũ trụ giăng đèn
Mà giờ mình quay hai chiều quên nhớ
Thắt quặn tim nhau người đi kẻ ở
Thảo nguyên còn tam giác mạch ưu tư…
Bao Giờ Cho Đến Tháng Mười
Bao giờ cho đến tháng mười?
Anh may áo cưới chờ người đưa dâu
Trời đùa tháng ấy mưa ngâu
Đôi ta lại lỡ nhịp cầu ái ân
Hoa vàng anh nhuộm thắm sân
Để em in vội dấu chân muộn phiền…!
Lưu Luyến Tháng 10
Tháng mười ơi sao đã vội qua mau
Khi sắc nắng vẫn còn màu nhung nhớ
Khi mùa thu vẫn còn vương nhịp thở
Khi con đường còn lỡ một lần đi.
Tháng mười ơi hẳn muốn nói điều chi
Mà cơn gió cứ thầm thì to nhỏ
Cây liễu cứ nghiêng mình nơi đầu ngõ
Luyến lưu mùa hoa đỏ trước gió đông.
Tháng mười ơi liệu còn có màu hồng
Khi bình minh ngóng trông về phương đó
Hoàng hôn tím hay chuyển thành màu đỏ
Cuối chân trời để gió mãi ngu ngơ.
Tháng mười ơi xin gửi một vần thơ
Để ta mãi vu vơ ..
Với mùa ta yêu dấu
Tự Sự Tháng 10
Tháng mười về để cho lòng sóng dậy
Nhớ thương nhiều là hoài niệm mà thôi..
Tháng mười ơi ai vội bước qua mau
Để cho lòng lắng lại những nỗi sầu..
Để niềm đau không còn trong hơi thở
Để gió lùa khe cửa giữa mùa đông
Để hồn ai hương hoa sữa thơm nồng
Tháng mười ơi có còn nhớ hay không??
Tình nồng thắm nay đã thành dang dở…
Tháng mười về để xua tan nỗi nhớ…
Cho lòng ai vương vấn đến mùa sau…
Tạm Biệt Tháng 10 – Tác Giả: Thu Hà
Tháng mười qua khép lại những buồn vui
Bao kỷ niệm cũng chôn vùi dĩ vãng
Tạm biệt nhé mùa thu đầy lãng mạn
Đón đông sang cùng những áng thơ hồng !
Trên bước đường nhiều lắm những gai chông
Em sẽ cố vững lòng không gục ngã
Tìm niềm vui cho tâm hồn êm ả
Nở nụ cười thong thả sống an nhiên !
Mùa đông sang em sẽ chẳng ưu phiền
Mặc mưa gió ngoài hiên đang giá lạnh
Tự sưởi ấm…trang điểm mình lóng lánh
Sống chan hòa khỏe mạnh dệt vần thơ !
Tháng mới rồi còn đó những mong chờ
Em sẽ viết những ước mơ vào giấy
Hát bài ca thỏa đam mê trỗi dậy
Luôn tự tin lộng lẫy với cuộc đời !
Thời gian trôi đi quá nhanh, mới đây cũng gần đến ngày phải quyết định con đường đi của chính mình. Tự tạo cho mình sự bận rộn, tạm quên đi rằng có những con người đang từ từ rời khỏi cuộc đời mình. Hóa ra, mình không còn buồn nhiều như trước nữa.