Một mùa hè thắm thoát qua mau, mới đó đã phải tạm biệt tháng 8 để đón chào tháng 9 cho những ngày cuối thu. Tuy nhiên, năm nay trời mưa rất nhiều dù trời đã sang thu gần hết mùa, nhưng chúng ta ai cũng ngỡ chỉ mới tháng 3, tháng 4 thôi chứ. Thôi thì cùng chào đón thêm một trong những tháng gần cuối trong năm với bao nhiêu cảm xúc ùa về qua những bài thơ tháng 9 dưới đây nhé.
Thơ Tháng 9
Mới đây tháng 8 vẫn còn vương vấn những bài thơ về hoa phượng ngày hè mà giờ đây đã bước qua tháng 9 rồi, tháng của ngày tựu trường, ngày của những năm học mới, bao nhiêu điều mới mẻ, những tranh sách vỡ mới còn thơm như in mùi giấy. Bạn bè mới và thầy cô mới với bao nhiêu điều mới mẻ, hoài bào và ước muốn, nhưng tháng 9 vẫn là tháng của yêu thương chớm nỡ, những mối tình tuổi học trò ngây ngô hồn nhiên trong sáng.
Hà Nội những ngày đầu tháng 9 trời mưa tầm tả, mùa mưa năm nay kéo dài từ đầu năm đến giờ, ngày nào cũng mưa. Nhưng, tôi lại thích cái cảm giác se lạnh của trời sau những cơn mưa, một chút gì đó nhẹ nhàng, vấn vương động lại như những giọt nước động lại trên những chiếc lá. Tháng 9 năm nay không còn đất diễn cho những chàng hoàng tử nắng vui đùa, tinh nghịch, không còn là màu nắng của góc trời cuối hạ, đầu thu nữa.
Tháng 9 Về
Tháng 9 về trời vẫn trút mưa rơi
Áo mưa giấy nhường em vai gầy vẫn ướt
Con ngựa sắt giữa đường tuột xích
Chậm muộn làm em chạy bộ…thương ơi
Rửa bát, bồi bàn…kiếm tiền ăn học
Thức ăn thừa gom lại chia nhau
Đời sinh viên ưng nhất có cơm rau
Thịt tăng trọng, đùa rau xanh quý tộc
Nến thay điện lung linh em học
Mồ hôi vã vợi khỏi tắm xông…
Tháng 9 về – Thu ngọt mát lời thơ
Chẳng gieo vần xanh hơn Thu Xuân Diệu
Khúc khích trêu nhau soi gương làm điệu
Hoa sinh viên tươi thắm ước mơ…
Tháng 9 Nào Anh Đến – Tác Giả: Huỳnh Minh Nhật
Tháng chín nào anh đến ngày mai?
Mùa thu mới, bờ vai ấm áp
Tuổi đôi mươi tròn đôi câu hát
Bụi tình đầu phai nhạt trên môi
Tháng chín nào ở lại cùng tôi?
Trong những chiều hoàng hôn gió vỡ
Ai, ai đấy? Tôi không còn nhớ!
Khoảng thu buồn nghiêng dệt vầng mây
Tháng chín nào còn lại nơi đây
Giữa khoảng “tôi”, đôi đầu tình ái
Tháng chín nào đã trôi xa ngái
Tháng chín nào anh đến ngày mai?
Tháng 9 – Tháng Những Hi Vọng và Yêu Thương
Như vậy là bước sang tháng 9, tháng 9 không dài mà không ngắn… tháng 9 tinh khôi dịu ngọt đến vô bờ. Tháng 9 ngỡ ngàng vì có người vẫn cứ núi tiếc hoài tháng 8… Tháng 9 dịu dàng… len lỏi như đỏi mùa mà không cho ai biết. Tháng 9 mùa hè ư? Không tháng 9 mùa thu…chuyển se vì áp thấp.Chậm nhưng ngân vang…. Cùng ngăm những vần thơ tháng 9 nhiều cảm xúc, cảm xúc giờ đã cứng hơn, vững hơn, lớn hơn…
Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều không siết, và len lỏi những đám mây đen bàng bạc trên cao, lòng tôi lại mơn man lạ thường. Một chút cảm xúc của riêng tôi để mời các bạn đến với những bài thơ tháng chín ngắn hay nhất dưới đây, những bài thơ tháng 9 chào đón tình yêu mùa thu và những bài thơ ngỡ ngàng vì tháng 9 đến quá bất ngờ, cùng xem và cảm nhận tháng 9 mùa thơ này nhé.
Anh Có Về Yên Bái
Anh có về Yên Bái dự hội thơ
Giữa tháng 9 em vẫn chờ vẫn đợi
Qua cơn lũ anh nắng hồng sẽ tới
Quê hương mình đang phơi phới mùa thu !
Anh có về để nghe khúc hát ru
Những bà mế nơi sương mù đất Lục
Nếp đã ngả vụ mùa đang vào lúc
Cốm thơm lừng như thúc giục người qua !
Anh có lên mình sẽ ghé lại nhà
Cơm lam ống thịt gà ta em đón
Chẳng khách sáo nhưng hương tình vẫn trọn
Hát câu thương nàng ngả nón vẫy chào !
Anh hãy về để ngắm lại vùng cao
Sẽ cảm nhận niềm dạt dào Yên Bái
Chỉ khao khát cho tình thơ thắm lại
Thêm nồng nàn thân ái những ngày qua !
Anh có về Yên Bái chứ đâu xa
Tuy miền núi nhưng cũng là đất Việt
Luôn cháy bỏng một tình yêu tha thiết
Đợi chờ ai dù biền biệt phương trời !
Thi nhân bằng hữu khắp nơi
Trung tuần tháng 9 xin mời hội thơ !!
Tháng 9 Rồi À
Tháng chín rồi à?? Chậc! mau quá!
Mới thoáng đây mà, hè đã vội qua..
Bao năm cô đơn, mình anh sống..
Vẫn thấy niềm vui_lũ bạn già !
Ừ! Tháng chín ! hồ nước trong veo
Cũng mây trắng, trời xanh nhè nhẹ nắng
Một mình anh giữa chiều phố vắng
Cũng đã quen rồi, chẳng thấy cô đơn!
Tháng chín rồi trời vẫn kéo mây
Những cơn mưa của nỗi buồn bất chợt
Không có em, Đàn anh ôm hời hợt
Chẳng buồn gẩy lên những nốt thăng trầm…
Tháng chín rồi, sắp đến mùa lạnh giá
Nhưng quen rồi,anh chẳng ngại đâu
Chẳng nhớ nổi cái ôm từ dạo ấy
Chẳng nhớ nổi…ai khóc trên vai này…
Tháng chín về, rồi cũng qua thật mau
Sẽ cuốn xa, tình yêu năm ấy…
“Yêu thôi mà” nghe sao nặng đến vậy
Tháng chín rồi, anh vẫn thích cô đơn.
Tháng 9 Về – Tác Giả: Ds Nguyễn Hà Bắc
Tháng 9 về rồi em có hay?
Làn gió heo may, thổi nhẹ qua chiếc lá
Con đường ngày xưa, nay trở nên xa lạ
Thành phố ngày buồn, u ám những màu mây…
Tháng 9 về rồi, anh vẫn ngồi đây
Một góc riêng anh, cần vòng tay ấm
Từng phút trôi qua, trôi qua thật chậm
Gió thoảng qua rồi…chỉ còn những chờ mong
Tháng 9 về rồi em biết không?
Thu sắp qua đi, đông dần đến cửa
Lại một mùa thu dần trôi qua nữa
Biết đến bao giờ mình tìm thấy được nhau…
Tháng 9 về…..rồi cũng sẽ qua mau
Lại một năm, trôi qua trong nháy mắt
Mới ngoảnh mặt lên, mặt trời kia đã lặn
Chưa làm được gì, lòng chợt thấy bâng khuâng…..
Tháng Chín Thu Về
Tháng Chín về heo may
Những nụ hồng mơ say
Yêu nhau mà không nói
Hương thời gian cay cay …!
Tháng Chín về mưa bay
Nhớ ai sao nhớ hoài
Ân tình đà giăng mắc
Hẹn hò ai chiều này. ..!?
Thu về , thu mây bay
Hàng cây xõa tóc dài
Con nai vàng lạc bạn
Ngỡ ngàng trong nắng mai. ..
Tháng chín về ầu…ơ
Chút tình còn bơ vơ
Chút buồn còn vương vấn
Ơi…sầu mơ , sầu ….mơ …!
Mơ màng và mơ màng
Nhớ tiếc mùa thu vàng
Ơn ai chưa kịp trả
Tình sầu nặng trĩu vai …!
Về thôi , ta về thôi
Buồn ơi , thôi buồn thôi
Nhạt nhòa trong khói bụi
Ta giờ vẫn đơn côi. …!
Ta giờ vẫn đơn côi. …
Ta giờ vẫn đơn côi. …
Tháng Chín Về
Tháng chín về rung rinh hoa đầu ngõ
Nắng trải vàng trên lối nhỏ thân quen
Tháng chín về cho nỗi nhớ đầy thêm
Bao kỷ niệm ùa về theo năm tháng
Nhớ ngày ấy cứ bình minh mỗi sáng
Vui hân hoan tay cắp sách tới trường
Chân bước nhẹ lòng đầy ắp yêu thương
Bao ước mơ gửi vào từng trang vở
Tháng chín về muôn hoa đua sắc nở
Tiếng chim ca lảnh lót hót trên cành
Tháng chín về bầu trời cũng thêm xanh
Yêu biết mấy khoảng trời thu tháng chín.
Tháng Chín Gửi Anh
Tháng chín nghẹn ngào … tháng chín nhớ anh
Vỡ òa giọt ngâu.. lắt lay nhành hoa sữa
Ngọn nến hồng… sao lụi tàn đốm lửa
Tức tưởi hoài… chới với giữa làn mưa
Tháng chín gọi.. anh nín lặng chẳng thưa
Cứ dấu mình trong suy tư bất tận
Đong kỷ niệm… đếm những gì còn.. mất
Món nợ lòng .. liệu nhận trả hay quên
Tháng chín ngậm ngùi.. trút lá rụng dầy thêm
Rót cô đơn vào mắt đêm vò võ
Gió ấm ức… giằng co ngoài cửa sổ
Mà giật mình lại ngỡ bước người thương
Người yêu hỡi… xin anh hãy đừng buông
Tháng chín vẹn nguyên .. vấn vương mong mỏi
Về đây anh.. nắm bàn tay nóng hổi
Em và tháng chín .. mãi đợi chờ anh
Chào Tháng Chín
Tháng chín về thêm nhiều gió heo may
Con nắng vẫn trải dài chưa ngưng nghỉ
Những cơn mưa bất thần đêm mộng mỵ
Cánh đồng vàng bảng lảng lúc hoàng hôn.
Tháng Chín Về Rồi Tháng Chín Đi
Tháng chín về rồi tháng chín đi
Mình ta còn lại với những gì ?
Chiều nay mây tím giăng ngập lối !
Mưa bụi chợt làm hoen ướt mi
Tháng mười thu tím trải lối đi
Ta nghe mưa muộn vẫn thầm thì
Nhịp đời hối hả ai bước vội
Ai ngoảnh lại nhìn lưu luyến chi?!
Tháng ngày hối hả cứ dần trôi
Cổng trường ở lại phía sau rồi
Bồi hồi tiếc nuối ngày xưa ấy
Tôi nhớ người – người có nhớ tôi?
Mưa Tháng 9 – Tác Giả: Trần Trung Chiến
Ta âm thầm đón tháng chín vừa sang
Mặc những trái ngang, chẳng màng thương nhớ
Tháng chín buồn trời làm mưa trút đổ
Rơi lạnh lùng hiu hắt trái tim hoang
Bao đêm ngồi đợi trăng ngoài hiên cửa
Bạn ta ơi lâu lắm không gặp rồi
Mây u ám gọi đêm buồn tăm tối
Nhen nhóm điếu tàn…trông ngóng xa xôi
Nhớ một lần, một lần nữa rồi thôi
Lẩm dẩm một mình, ngây ngô điên dại
Chẳng ai hiểu…ta lại càng không hiểu
Khờ khờ khạo khạo…hỏi…đúng hay sai ?
Ngỡ tất cả mà chẳng là gì cả
Trái tim ta gian dối đến cạn lời
Mưa quên lãng như người dưng xa lạ
Ướt lắm rồi còn nhớ mãi không thôi !
Ướt lắm rồi…em có biết em ơi ?
Lặng Im Một Cõi Nhớ Ngày Xưa
Thẩn thờ tháng chín đã giao mùa
Con phố lặng im giọt nắng trưa
Nghĩ ngợi ai kia chợt thấy đắng
Nụ cười một chút cũng không thừa.
Cà phê quán vắng nhớ về mưa.
Một thoáng bóng ai cũng mới vừa.
Bỏ lại nơi đây bao nỗi nhớ
Lặng im một cõi nhớ ngày xưa.
Tháng Chín Nhẹ Ru
Đường chiều tắt nắng ngõ vàng lên
Tháng chín nhẹ ru lòng thương mến
Hè đi day dứt đau mắt ướt
Thu về lưu luyến lạnh gió rên
Chuông chùa xa vọng buồn nhắn nhủ
Hồi ức bâng khuâng thầm gọi tên
Những chiều giao thức lòng trắc ẩn
Mấy thu tiếc nuối phận chưa nên
Tháng Chín À
Tháng chín à ! Vừa mới đến đây thôi
Sao nhanh quá em còn mang lạ lẫm
Vừa quen thu được một thời gian ngắn
Thu đã vẫy chào …em đón một mùa đông .
Mùa đông sẽ đến khi tháng mười bước tới
Bao nhiêu nỗi buồn của tháng chín cho đi
Rồi tháng mười ta cười nhiều hơn nữa
Sống cho ta… để khỏi lạnh tim gầy…
Tình Thơ Tháng 9 – Tác Giả: Mai Xuân Rin
Anh lại tìm , nhặt nhạnh mấy vần thơ
Giữa trời thu nắng vàng mơ trãi nhẹ
Tiếng nhạc buồn du dương chiều lặng lẽ
Thoáng nồng nàn hoa sữa khẽ đưa hương
Lang thang buồn tìm kiếm chút tình vương
Vàng lá rơi trên con đường yên ả
Se se lạnh chút heo mây vội vã
Dạ bùi ngùi rời rã những nhớ mong
Đã bao lần cứ lặng lẽ ngóng trông
Cũng đôi lần chờ mong lần hò hẹn
Nhưng yêu thương mãi giấu trong câm lặng
Rồi tháng ngày cứ lặng lẽ trôi đi
Bản nhạc buồn xin đừng mãi lâm li
Mong hoàng hôn buông nhẹ đi mong mõi
Gói ân tình vào vần thơ khoắc khoải
Để nỗi lòng hoang hoải cuối trời xa
Những Ngày Tháng Chín
Tinh mơ, sương lạnh vẫn âm u?
Sởn tóc chòm thông rít gió thu
Khói tỏa trà sương ngồi ngóng sáng?
Tĩnh lòng thanh thản đón hương thơ!
Nhà vắng sân thu nắng đổ dài!
Hiên thu tịch mịch lá thu rơi!
Lặng nghe gió lẩn chiều đang tắt
Tiếng mõ trâu vang phía cổng ngoài?
Những ngày (nội tướng )khá thong dong
Cấp dưỡng ra tay dốc một lòng?!
Việc hết ngày tàn khoan khoái lạ!
Đàn treo giá nọ sách bên song !?
Thơ Ngắn: Nghỉ Hè
Chín tháng chờ mong đến thật rồi
Vui đùa thoải mái sướng ai ơi
Lên rừng gặp gỡ người thân khoái
Xuống biển giao lưu bạn hữu cười
Vất vả quanh năm lòng khổ cực
An nhàn một tháng dạ vui tươi
Cầu cho những tháng ngày viên mãn
Sẽ đến cùng tôi suốt cuộc đời
Chào Tháng Chín
Bóng Thu lan trước ngõ
Dáng em ngoan gầy nhẹ bước mong manh
Bờ vai thon đẫm sương lạnh trên cành
Chợt bỗng nhớ vòng tay anh thật ấm
Thu đã sang
Hạ rời xa thầm lặng
Gió nghịch mùa thấm lạnh giấc mộng đêm
Cánh môi thơm ươm hương thoảng nũng mềm
Thu khát cháy vị ngọt say khoảnh khắc
Tháng 9 Lại Về – Tác Giả: Võ Tuấn Ngọc
Dẩu cách xa muôn trùng dịu vợi
Thăm thẳm nổi lòng chan chứa với quê hương
Ngày ra đi chưa nói lời hẹn gặp
Đến miền xa mấy núi chập chùng buông
Lòng vợi nhớ về miền phẳng lặng
Nơi sóng biển hát tặng ngàn lời ru
Rặng dương Thông bình minh reo đón gió
Chiều hoàng hôn hương nồm lòng khoái lạ
Ôm ấp hoài bao kỷ niệm tuổi thơ
Với lũ bạn no đùa bên sông vắng
Sớm tối cùng nhau bắt cáy đuổi chim
Bổng thoát lớn chẳng đứa nào nhớ nữa
Tạm quay bước đi về miền sơn cước
Mang trong lòng bao nổi nhớ niềm vui
Tháng 9 về bồi hồi bao nhung nhớ
Xao xuyến lại tìm phút tựu trường xưa
Thoáng đâu đây ánh mắt nụ cười thương
Khoảng trời xưa nay biết đâu tìm lại
Dẩu biết thế vẫn nhớ thời xa vắng
Có bóng bạn tôi theo suốt cuôc đời.
Em gửi vào tháng 9 những bài thơ tình cảm không lời, những yêu thương em vẫn còn lưu giữ. Để rồi trong phút giây nào đó của cuộc đời này, tìm lại quá khứ, tìm lại hồi ức… em mĩm cười và thấy hành phúc.