Đã là những ngày đầu của tháng tư rồi đấy, và cũng là báo hiệu cho chúng ta biết những ngày hè nắng oi ả sắp đên. Tháng 4 đến vội trong khi tháng 3 chưa kịp hít hết gió lạnh, và hôm nay tapchivannghe.com xin gửi đến các bạn những bài thơ tình tháng tư, tháng của mùa hạ bắt đầu dạo lên những khúc nhạc vang ngân rộn rã.
Thơ Tình Tháng 4
Ta bâng khuâng về mùa hạ xa lắc, bâng khuâng giữa những con đường, góc sân trường hoe nắng rơi đầy hoa phượng đỏ… Khung trời kỉ niệm hiện về qua sắc đỏ của mùa hoa. Nhớ thuở nhặt cánh phượng hồng ép bướm lồng vào trang sách học trò đầy thích thú. Ta muốn níu giữ cho riêng ta khoảng trời mùa hạ.
Bao nhiêu mùa hạ về là bấy nhiều mùa hạ đã đi qua. Ta nhớ thật nhiều về cuộc chi li màu đỏ cuối năm cấp 3. Ta cùng bạn bè đã cùng trao nhau dòng lưu bút thân thương, gửi gắm cho nhau bao ước nguyện tràn đầy hy vọng. Cuộc chia tay ấn tượng và khó phai nhất trong đời học trò của ta. Chia tay hồn nhiên trong sáng, chia tay bạn hữu thân quen 12 năm cắp sách để mỗi đứa hướng tới một chân trời mới, bắt đầu cho những dự định của tương lai, làm quen với những vấp váp khó khăn trên con đường đời sẽ đi tiếp.
Phiêu Lãng Tháng 4 – Tác Giả: Thi Dien
Nghe chừng nắng đã vợi , chiều đang
Khoác vội hoàng hôn nhạt sắc vàng
Ảm đạm hồn lau hờn gió thoảng
Tiêu bóng liễu dỗi mây hoang
Đàn chim viễn khách dài năm tháng
Sãi cánh tang bồng mộng dỡ dang
Lãng bạt trời xa sầu lẻ bạn
Ngùi đau nửa giấc lộng tro tàn
Tháng Tư Ơi – Tác Giả: Phil Huynhquocphu
Tháng tư ơi,,,! tháng tư ơi,,,!
Nắng chan sông đỏ sáng trời chói lòa
Em đi khuất nẻo lệ nhòa
Tóc che mặt cúi khăn xoa ướt đầm,,,
Lời ngăn bước: là âm thầm
Lời tiễn biệt: là môi câm máu trào
Tháng tư nắng gắt gió xao
lòng khô dạ rát lời chào từ ly,,,!
Tháng tư héo lá ướt mi
Tháng tư hạn cháy cạn ly tiễn người
Đây khúc giao mùa đôi mươi
Nhớ tháng tư ấy nhớ người đã xa.
Tháng Tư Mùa Về – Tác Giả: Hanh Tran
Tháng tư đã chạm mùa về
Cho bao con nắng dãi dề niềm thương
Tháng tư gợi những tơ vương
Mênh mông trời biếc con đường tình yêu
Tháng tư mùa với cô liêu
Cây đa bến nước liêu xiêu con đò
Yêu thương biết mấy câu hò
Thuyền xuôi con sóng âu lo phận mình
Tháng tư lòng những đinh ninh
Cho ta gặp lại duyên tình nên đôi
Ai hay chót lưỡi đầu môi
Em nên duyên mới còn tôi lỡ làng!
Ừ thôi mùa đã vừa sang
Nắng ươm giọt mật trên hàng trầu cau
Ta về đem những thương đau
Thả ra sông bể để mau quên người!
Tháng tư còn nụ hoa cười
Yêu thương mùa đến… một thời mình yêu!
Chùm Thơ Tình Tháng 4 – Tháng 4 Ngày Hạ
Sau như những gì giới thiệu thì không có một chút liên quan gì đến thơ tình tháng tư mà chung tôi sắp gửi đến các bạn. Vì tôi mượn lại những ký ức của tuổi thơ, tuổi học trò, tình yêu tuổi học trò qua hình ảnh hoa phượng sân trường để có đôi lời giới thiệu, ấy thế mà tình yêu tuổi học trò bắt nguồn từ những cái chia tay thời cuối cấp cũng là những bài thơ tình tháng 4 hay và lãng mạn.
Cô Gái Tháng Tư!
Từng khuôn mặt thân quen, thanh tú với làn da láng bóng ửng hồng của tuổi xuân thì 18 sao mà yêu đến thế! Đôi mắt nào cũng trong veo như nước hồ thu không gợn sóng, long lanh, lấp lánh tràn trề những ước mơ trong trẻo nhìn thích ơi là thích. Nụ cười còn giòn tan như tiếng bẻ bánh đa chưa hề có chút tạp âm của cuộc sống xô bồ. Cái tuổi của hồn nhiên trong sáng vốn đang được bao bọc bởi tình thương cũng như sự chở che của mẹ cha ta.
Với Tháng Tư
Tháng tư về, em còn nhớ tôi không
Gió mùa thổi cứ ngập tràn nỗi nhớ
Đêm sương lạnh, em về con đường nhỏ
Bóng em mờ, ngọn đèn đứng mồ côi
Đêm có dài như nỗi nhớ trong tôi
Sâu thăm thẳm cây phượng già lặng lẽ
Sao trên trời cứ cựa mình thật khẽ
Gió đang buồn, mây bay lạc về đâu ???
Con đường nào có chia vợi nỗi đau
Hàng bằng lăng hoa tím màu thương nhớ
Cây bàng già cứ buông chùm lá đỏ
Rơi xuống chiều, chiếc lá cũnǵ rơi nghiêng
Tháng tư rồi tôi liệu có gặp em
Bước chân mỏi in dấu giày viễn xứ
Mây có bạc một hồn xưa đã cũ
Để tôi về em còn ghé môi hôn !!!
Tháng tư rồi phố có bớt cô đơn
Để hoa phượng vẫn đỏ màu kỷ niệm
Góc phố nào vẫn là nơi hò hẹn
Để tôi về …cùng sắc nắng tháng tư….
Hoa Giấy Tháng Tư – Tác Giả: Thanh Phong Vo
Hoa giấy sắp tàn theo tháng Tư
Sao không quên được tiếng em cười?
Hồn chìm vào trong đôi mắt nhớ
Anh biết làm sao?Yêu Dấu ơi??
Chỉ sợ thơ làm hoa giấy đau
Gió mưa vần vũ chốn giang đầu!
Đường tình trải lệ hoa phai sắc
Trước cổng Đào Nguyên lạc mất nhau…
Hồ Điệp,Trang Sinh, đã chẳng thành
Hàng cây ngã bóng dưới trăng thanh!
Sắc hồng pha tím, màu hoa nhớ
Nơi ấy,Thiên Đường,chẳng có anh..
Trăm cánh hoa tàn theo gió bay
Thi nhân chọn kiếp sống lưu đày!
Trang thơ còn đó chùm hoa giấy
Rượu đã mềm môi chẳng thấy say…
Tháng Tư – Tác Giả: Tím My
Tháng Tư có sợi nắng vàng
Tôi đem sợi nắng cột nàng với tôi
Phượng hồng nhuộm đỏ đôi môi
Cho tôi yêu lắm môi em nồng nàn
Tháng Tư có nụ cúc vàng
Tôi đem hoa cúc nhuộm vàng áo em
Môi em mật ngọt ta thèm
Ta xin giây phút êm đềm yêu em
Tháng Tư nắng rớt bên thềm
Áo em lụa mõng làm mềm lòng ta
Ôi em gót ngọc kiêu sa
Cho ta mơ giấc thăng hoa bên nàng
Tháng Tư nỗi nhớ miên man
Tôi đem nỗi nhớ vào trang thơ tình
THáng Tư có chuyện chúng mình
Cho tôi yêu mãi chuyện tình tháng Tư
Nỗi Niềm Tháng 4 – Tác Giả: Nguyễn Văn Pứ
Tháng tư về gió rét đã bay xa
Con nắng nhẹ xua mùa dài lạnh giá
Hoa gạo rụng trong gió nồm oi ả
Mây mưa buồn lảng vảng cuối trời xanh…!
Em có nghe tiếng chim hót trên cành
Gọi hè về hay gọi người tri kỷ?
Con sóng nhỏ tung tăng như vô ý
Đẩy con thuyền tách bến, lướt sang ngang…
Cánh đồng chiêm nghiêng theo gió mơn man
Bóng người xưa trôi vào miền quá khứ
Buồn chi lạ, tiếng kêu con tu hú
Khiến lòng người man mác những buồn thương
Kỷ niệm xưa xuyên suốt cả đêm trường
Tháng tư về, má em hồng sắc nắng
Kéo anh vào một cuộc tình phiêu lãng
Mối duyên đầu gặm nhấm rã hồn hoang!
Không níu được sợi tơ hồng đa mang
Đã buông thả mà lòng còn vương nợ
Tháng tư về mảng mây mưa vụn vỡ
Chớp xé trời rách nát mảnh tình riêng…!
Cá Tháng Tư
Giật mình ” Em đã đính hôn ”
Đá bông gạo đỏ bôn chồn lòng đau
Giày tây hoen lấm huyết màu
Làu bầu đùa ác, đánh lau lại giày
Cá tháng tư chửa đến ngày
Biết đùa mà vẫn nhíu mày … Đã yêu ?!
Mùa Thu Vàng Tháng Tư
Bắt đền đấy tháng tư ơi
Nắng chưa đủ nắng để vơi đợi chờ
Còn vô tâm đến bao giờ
Sao không … chút nữa cho vừa … tháng tư ?
Nắng vừa thôi nhé tháng tư ơi !
Đừng có như nung, nứt đất trời
Cong queo cả những vần thơ nhỏ ….
Nhưng đừng nồm nhé ! Thơ phải phơi
Em Đợi Gì Tháng Tư
Em đợi gì xao xác lá phong rơi
Tháng tư quê hương còn mùa hạ cũ
Sydney chiều nay mây trùm phố ngủ
Chút lạnh se người em ủ nhé bàn tay
Em đợi gì carpark có mưa bay
Nhè nhẹ như sương hay ồn ào phố nhỏ
Quê hương mình vẫn phơi phong hoa phượng đỏ
Lá thì xanh đâu đỏ giống xứ người
Em đợi gì mùa nắng cũ chơi vơi
Bãi biển Bondi gió chiều lạc chỗ
Thổi ngược, sóng tràn bờ xa che phủ
Hải âu buồn xếp cánh đợi mùa xa
Em đợi gì trong nỗi nhớ hôm qua
Phong lá đỏ cuốn chân chiều lộng gió
Căn gác nhỏ một mình đêm mắt tỏ
Nghẹn tiếng cười thương lắm một mùa hoa
Tháng Tư Sắp Về Rồi Tề – Tác Giả: Nguyễn Hồng Thủy
Tháng tư về!Trời giao mùa sang hạ!
Đón bình minh tiếng chim hót thanh tao
Con mèo mướp duỗi mình trong sân nắng
Đêm lập lòe, đom đóm rộn bờ ao…
Tháng tư về! Đất trở mình thay áo!
Nhịp thời gian nghe thoảng hoặc hư không
Cây mê mải đâm chồi xanh, xây hạt
Gió giục hương về ngút ngát triền sông…
Tháng tư về! Hồn có gì rất lạ!
Má ửng hồng sau vành nón nghiêng che
Đồng khô khát mở lòng ra đón đợi
Những giọt mưa lưu lạc sắp quay về!…
Tháng Tư Nhớ Bạn – Tác Giả: Thuyen Diem
Bao giờ sâu bỏ vườn rau
Chim bỏ vườn ổi thì tao ghét mày
Dễ gì cất được thơ ngây
Có mình có bạn những ngày nắng mưa
Thương đủ đủ, giận vừa vừa
Tao mày kết bạn ngày chưa dậy thì
Tụi mình chung những bước đi
Chung cả khao khát bờ mi chớp tình
Nắng hồng tuổi ngọc lung linh
Rồi ta như cánh lục bình cứ trôi
Rồi như con khỉ mồ côi
Trèo lên mõm đá tao ngồi nhớ nhung
Ở trong sâu thẳm, khôn cùng
Có một ký ức lạ lùng vỡ ra
Tao chột dạ, tao khóc òa
Mày ơi nước mắt tao nhòa tháng tư…
Tháng Tư Ơi
Tháng tư ơi sao nghe buồn dịu dợi
Thưở năm xưa bến chẳng đợi con thuyền
Trót đã mang kiếp phận gái thuyền quyên
Nên em đành chịu lỡ duyên lỡ nợ
Cùng người lạ em nên chồng nghĩa vợ
Cho người yêu ôm sợi nhớ sợi thương
Chuyện tình xưa không thắm chữ uyên ương
Thì anh hỡi lỗi bước đường chung lối
Ngày vu qui mang con tim đã lỗi
Xác pháo hồng tiển sáo vội sang sông
Trời tháng tư mưa lắm trận cuồng giông
Như khóc tiển em theo chồng phận số
Duyên phận rủi may như bài toán đố
Hiểu thế mà sao chẳng dổ con tim
Bao khổ đau mãi nối tiếp đi tìm
Tình năm củ em đành dìm xuống biển
Kể từ đó đời mất nhau vĩnh viễn
Thỉnh thoảng thì chỉ ẫn hiện trong mơ
Nếu có dịp ngang qua điểm đợi chờ
Thì anh nhé hãy xóa mờ đừng nhớ
Tháng Tư & Em
Sao em rũ một tháng tư
Đỏ trời cháy nhớ rơi thơ sang hè
Cho anh nhặt lại vụng về
Ngu ngơ anh đếm bộn bề … tháng tư …
Phượng
Tháng tư hạ gọi nhớ mong
Gọi hương của nắng, gọi dòng sông thơ
Rực trời phượng nhuộm ước mơ
Ngây ngơ cô bé tuổi chờ, tóc mây
Thương ơi, áo trắng vờn bay
Trên môi còn đọng vị say phượng hồng.
Lục Bát Tháng Tư
Hạ về nắng trải đường mây
Tháng tư chớm ngọn nồm lay ngoài ngàn
Chân trời biển rộng thênh thang
Bóng thiều quang ngã võ vàng hoàng hôn
Hải âu lẻ bạn bồn chồn
Lạc loài cánh nhỏ chập chờn sóng xa
Chiều tàn vạt nắng vàng pha
Lang thang gió tạt mây tha thẩn sầu
Sóng ôm bờ nụ hôn sâu
Đèn ngư leo lét bóng tàu mờ sương
Sao trời giáp mặt đại dương
Tình chan sóng nước lòng thương nhớ người
Bạc đầu sóng cuộn về khơi
Bờ đêm sóng vỗ vỡ đôi thệ nguyền
Phải chi được giấc cô miên
Mơ màng mộng mị thuyền quyên với mình
Khách thơ nặng bởi chữ tình
Gởi câu lục bát trắc bình trăm năm
Tháng tư sóng biển thì thầm
Dạt dào duyên nợ sắt cầm… người ta !
Chào Tháng Tư
Tháng tư đến nắng mừng nắng rọi
Tình chưa về ai hỏi ai đây
Hết đêm rồi lại đến ngày
Vẫn như lúc trước chẳng thay đổi gì
Thời gian cứ trôi đi như vậy
Em chờ hoài chẳng thấy anh đâu
Sông kia bắc sẵn nhịp cầu
Cau vừa đỗ quả lá trầu kịp xanh
Bao hẹn hứa trở thành kỷ niệm
Hóa thành lời phù phiếm điêu ngoa
Cũng như câu truyện thay quà
Mình còn lưu giữ người ta bỏ rồi
Thuyền tình muốn tìm nơi bến đỗ
Giữa tháng tư phượng nở thêu trời
Ve ngân khúc nhạc muôn lời
Đưa em về đến bên người em yêu.
Tháng Tư Buồn – Tác Giả: Trần Thanh Tâm
Tháng tư về, cơn mưa buồn vội vả
Lá biếc, chồi non, phe phẩy gọi hè
Lối nhỏ lao xao áo trắng học trò
Ánh mắt long lanh, nghẹn ngào vương vấn
Hoa Ô Môi cuối mùa đậu phấn
Tím góc trời, tím nổi nhớ bâng khuâng
Em lặng lẽ bỏ quên đi lời hứa
Cuộc tình buồn chất chứa biển thương đau
Tháng tư về nỗi nhớ gọi hồn nhau
Gió len lõi, bùi ngùi hong kỷ niệm
Mưa chính vụ, mưa đầm đìa lối cũ
Ướt cô đơn sướt mướt cả hè oi
Này Thì Tháng 4 – Tác Giả: Tran Viet Anh
Tháng tư về mưa buồn giăng lối
Mắt ai sầu cho phượng đỏ trong mưa
Chú ve sầu ngân khúc chia li
Đôi chân nào, bước đi không về lại
Ôi tháng tư là như vậy đấy
Có gì vui mà phải luyến lưu chi
Tháng tư tháng của những mùa thi
Người ra đi trong sầu li nhung nhớ
Khẻ bơ vơ lạc bước bao giờ
Theo gió cuốn mây bay bài thơ khép lại
Sao tháng tư nỗi buồn tê tái
Mà sao ta vẫn chọn mãi đi qua
Kết thúc nhé hỡi một người xa
Biết mây trời tìm cơn gió thoảng qua
Đã biến ta thành hai kẻ lạ
Vẫn yêu mà, sao muốn tháng tư xa..
Có ai mà yêu cái mùa li biệt
Tháng tư về trời buồn rơi nước mắt
Này thì tháng tư mùa nắng tắt
Kẻ bơ vơ lạc lõng giữa màn mưa..!
Hạ về khép lại thuở “nhất quỷ nhì ma”, khép lại trang sách hồng với những chú bướm ép bằng hoa phượng vĩ để rồi tất cả sẽ thành “kỉ niệm”.