Thơ Tình - Hận Kẻ Bạc Tình, Giận Hờn Kẻ Bước Sang Ngang 1

Những bài thơ hay viết về người bước sang ngang, kẻ trách hờn, duyên tình lỡ. Những dòng thơ tình hận kẻ bạc tình hờn trách kẻ bước sang ngang hay và đi sâu vào tâm trí người đọc. Đặc biệt với những ai đang trong một chuyện tình dở dang không có nút thắc cho hồi kết thì đây chính là những bài thơ tâm đắc mà tapchivannghe.com dành cho bạn.

Thơ Tình – Hận Kẻ Bạc Tình,Giận Hờn Kẻ Bước Sang Ngang

Phản bội, bước sáng ngang là những gì người ấy đã làm bạn thất vọng, vì một lý do nào đó mà quay lưng bước ra đi trong khi còn đang yêu, để lại những mảnh vỡ vụn vật trong tim nguời ở lại, đó là sự tổn thương, tróng vánh và hờn trách duyên tình bạc phận. Hãy đọc những bài thơ tình hận kẻ bạc tình cô quạnh và tâm trạng như ánh trăng treo đầu ngọn tre này nhé.

Bạc Tình – Tác Giả: ‎MD Huy‎

Bạc Tình – Tác Giả: ‎MD Huy‎
Bạc Tình – Tác Giả: ‎MD Huy‎

Bởi nỗi chờ mong sớm bạc đầu
Trôi cùng lạc lõng chẳng về đâu?
Chi còn mãi hận hờn cho nhớ
Đó phải hoài yêu giận với sầu.
Mộng giữ chiêm bao buồn lệ hẩm
Mơ tìm giấc điệp buốt đêm sâu.
Như cùng cảm giác đau không tận
Bởi nỗi chờ mong sớm bạc đầu.

Bóng Chiều – Tác Giả: ‎Trần Hạ Vi

Người thiếu nữ giấu đôi tay lưng áo
Mắt ngóng gì mà ngờ nghệch phương xa
Nắng lỗ loang chiều dần muộn đi qua
Ngày giấu nhớ em nhìn gì vào tối?

Dãy phố cuối một người đi rất vội
Chiếc bóng dài tay nắm chặt ba lô
Em đứng nhìn đôi tròng mắt thờ ơ
Lòng quặn xé sao người không lên tiếng?

Canh bạc đời ta đã thua liểng xiểng
Canh bạc tình còn chi nữa mà mong
Người ra đi lệ ướt má thành dòng
Ai hóa bóng ảo mờ chiều cô tịch…

Em Tôi – Tác Giả: Han Phan‎

Em Tôi – Tác Giả: Han Phan‎
Em Tôi – Tác Giả: Han Phan‎

Thương quá em tôi khóc bạc đầu
Nén sầu chẳng đặng vỡ tim đau
Cứ để lệ tuôn che hồn dại
Gói trọn truân chuyên trả nợ sầu

Đau lòng em quá bỡi do đâu
Có phải tình yêu đã úa màu
Hay tại vì em da diết quá
Yêu kẻ bạc tình phải sầu đau…

Bạc Bẽo Tình Đời – Tác Giả: Nhật Quán

Bạc Bẽo Tình Đời – Tác Giả: Nhật Quán
Bạc Bẽo Tình Đời – Tác Giả: Nhật Quán

Thôi đành cất bước để ra đi
Kỷ niệm ngày xưa đọng lại gì
Dẫu có giao tình chưa trọn chí
Cho dù gá nghĩa cũng từ li
Câu nguyền mã đáo cùng hoan hỉ
Tiếng hẹn công thành có được chi
Ganh ghét hơn thua buồn quá nhỉ
Thôi đành cất bước để ra đi

Kiếp Bạc – Tác Giả: ‎Hoàng Trần

Kiếp bạc nên đành lảng tránh thôi
Tình Đông lạnh lẽo… lối đi về
Không buồn chẳng giận không câu nệ
Cuộc sống dần trôi kệ tháng ngày

Dốc cạn mùa Đông với rượu cay
Men nồng ngấm tận đáy tâm đời
Ngoài kia giá lạnh người không đợi
Lại uống rồi soi….sợi ái tình

Vẫn đợi tình Đông vẫn lặng thinh
Tình không mượn mãi tính sao giờ
Thôi thì chúc bạn say duyên nợ
Cuối đoạn đường duyên “chợ” vắng người

Ảo Mộng – Tác Giả: ‎Điện Tử Minh Trọng

Thơ Tình Ảo Mộng
Thơ Tình Ảo Mộng

Bắc thang lên hỏi chị hằng
Xe duyên với cuội, hây còn độc thân
Duyên em đã lỡ một lần
Trần gian lắm kẻ bạc tình chị ơi
Nay em lại muốn về trời
Thiên cung có chị rạng ngời yêu thương
Cuội ơi xin hảy nhường đường
Uyên ương mỡ lối, yêu thương dặm trường.

Cũng Bởi Chân Quê – Tác Giả: ‎Su Thien

Vì chưng một cánh hoa đồng
Chẳng hương phai sắc nhạt nồng nét duyên
Nên em đằng đẳng ưu phiền
Người ta phụ bạc…tình riêng trút sầu

Người giờ say mộng nơi đâu?
Thị thành hoa lệ….má đào ai xinh?
Vội quên một mảnh trăng tình
Đêm thanh hò hẹn…lung linh sao trời

Bến chiều in bóng song đôi
Duyên nghèo xây mộng chung đời chân quê
Vì đâu lỡ tiếng hẹn thề
Thuyền tình theo sóng dạt về trùng khơi

Nghĩ mình tựa cánh hoa rơi
Thôi thì cũng mặc dòng đời lặng trôi
Xa hoa níu vạt áo người
Bên em còn lại nữa vời yêu thương

Nữa thương cánh nhạn lạc đường
Nữa thương em phận yêu đương sai lầm
Tiếng lòng mãi vọng thanh âm
Vẫn còn một chút duyên ngầm chân quê.

Hồng Nhan Bạc Phận – Tác Giả: ‎Hoa Nắng

Lênh đênh như cánh lục bình
Hồng nhan bạc phận, biết mình về đâu
Qua sông em phải lụy cầu
Nhìn con sóng vỗ, nát nhàu con tim

Sao lồng lại nỡ nhốt chim
Sông ơi sao nỡ, xoáy chìm cánh hoa
Phận buồn cay đắng xót xa
Đời người con gái, như hoa phai tàn

Con tim đau xót vô vàn
Cuồng quay giữa chốn, bạt ngàn muôn hoa
Sao người nợ phụ tình ta
Dày vò thân xác, cánh hoa nát nhàu

Em nhìn lên mảnh trăng sầu
Than thân trách phận, cơ cầu tình duyên
Xót xa cho kiếp thuyền quyên
Giờ đây hối tiếc, trinh nguyên thuở nào!

Vô Duyên – Tác Giả: ‎Phú Điền Nguyễn‎

Người ta đen bạc đỏ tình
Còn tôi tình bạc một mình lẻ loi
Người ta tình tới, tình lui
Còn tôi tình lẻ tới, lui một mình

Người ta rủng rỉnh túi tình
Còn tôi cũng túi mà tình rỗng không
Người ta tình ái mặn nồng
Còn tôi tình ái ngóng trông ái tình

Người ta tình thắm duyên tình
Còn tôi chưa thắm duyên tình đã xa
Người ta thuyền bến ngân nga
Còn tôi thuyền đã đi xa, bến chờ

Người ta duyên nợ se tơ
Còn tôi đàn đứt dây tơ, phím chùng
Người ta Loan – Phượng thủy chung
Còn tôi Loan – Phượng nửa chừng mất nhau

Người ta trầu thắm tình cau
Còn tôi trầu thắm…
mà cau hững hờ

Tình Bọt Nước – Tác Giả: ‎Thái Hoàng‎

Tình tan vỡ bao giờ gặp lại
Con sông dài nước chảy về đâu
Nhấp nhô ngọn sóng bạc đầu
Tình như bọt nước biết đâu mà tìm

Nghe nhức nhối con tim thổn thức
Đã cạn rồi sức lực còn đâu
Nhìn theo bọt nước trắng ngầu
Vỡ tan rời rã tình đầu chia hai

Chung một lối đi hoài hai nẻo
Xa nhau rồi khô héo tim côi
Giờ đây ngăn cách nhau rồi
Người ơi có biết riêng tôi ôm sầu.

Thôi Mà – Tác Giả: ‎TO Ny Trần

Thôi mà trách phận khổ mà thôi
Bạc nghĩa tình kia nghĩa bạc rồi
Lạnh gối đơn hình chăn gối lạnh
Côi hồn quạnh bóng cõi hồn côi
Lời vương tháng hạ vương lời rủ
Ái mộng ngày xuân mộng ái bồi
Rạng nhãn khi đời ru nhãn rạng
Môi hồng kiếp toại đỏ hồng môi.

Lệ Tình – Tác Giả: ‎Thang Nguyen

Mẹ cho tiếng khóc vào đời
Giờ đây lại khóc tiếc người xa xăm
Trãi qua bao cuộc thăng trầm
Dây tơ sao nỡ trói nhầm phận duyên

Vì yêu trãi mộng đêm huyền
Bởi sai một khắc lụy nguyên kiếp sầu
Bơ phờ một khối tim đau
Tan hoang nẽo mộng bạc câu ái tình

Thương mình một sắc hoa xinh
Tương tư khắc khoải bóng hình mãi neo
Dòng đời nghiệt ngã cheo leo
Lòng vương rách toạc lệ theo nắng hồng

Hận đời tình đã cho không
Đông qua hạ tới chất chồng tiếng yêu
Tóc xanh bạc khói mây chiều
Bơ vơ một cõi với nhiều suy tư

Tìm Em – Tác Giả: ‎Ngoquang Tuan‎

Đi tìm em tìm mùa xuân mới
Nửa đời người sao mãi chẳng yên
Bến sông quê nhuốm mầu thành thị
Lũy tre làng buồn chuyện nhân gian

Đi tìm em ngược lên Hà Giang
Cam Hàm Yên vàng đồi vàng núi
Chiều biên giới thơm mùi cơm mới
Lửa bập bùng đợi áo chàm xưa

Về Tây Bắc đang tỉnh hay mơ
Lang thang giữa dải rừng đào đỏ
Con sóng lòng đưa ta đi mãi
Lúc dừng lại tóc bạc như mây

Buồn Nhỏ Lệ – Tác Giả: ‎Mừng Lương

Ngồi buồn lệ nhỏ tựa mưa ngâu
Khóc bởi tình xưa đã nhạt màu
Em biết lòng son lâu quên được
Giận hờn duyên bạc nhớ thương đau

Ngẫm thương phận mỏng sao chua chát
Hận tủi tình cay chẳng ngọt ngào
Đau sót đôi đường chữ xa nhau
Vương sầu mãi đợi vẫn nguyện cầu

Chúng ta vẫn luôn oán trách duyên phận không phải là đến quá sớm thì cũng là đến quá muộn. Thực ra sai rồi, chỉ là nếu cho bạn trở lại thời khắc đó, vừa vặn gặp được người kia, chưa hẳn bạn sẽ thích người đó, bỏ lỡ chính là đánh mất. Duyên đến rồi duyên đi, chỉ trách là ta không thể níu kéo, không biết giữ gìn, chỉ vì những lời nói, đôi khi là sự ngông cuồn của bản thân chúng ta đánh mất đi cái rồi là duyên phận.

Ở trên là những bài thơ hận kẻ bạc tình hay nhất, đảm bảo các bạn sẽ không tìm ở đâu những bài thơ hay và sâu sắc đến vậy. Các bài thơ được sưu tầm từ nhiều tác giả khác nhau, mỗi bài thơ là một nỗi niệm than thân trách phận, hận kẻ bạc tình rất khác nhau về cung bậc cảm xúc, màu sắc trong từng câu thơ.