Thơ Về Cô Gái Tháng 12 – Bài Thơ Tình Cô Gái Tháng 12 Cô Đơn

Sau khi kết thúc bài viết gửi em cô gái tháng 12, thì ngay hôm nay tapchivannghe.com lại tiếp tục giới thiệu đến các bạn thêm bài viết liên quan đến tâm trạng cảm xúc của người con gái qua loạt bài thơ cô gái tháng 12 tâm trạng.

Sở dĩ chúng tôi viết nhiều về con gái trong tháng 12 này bởi vì người con gái rất nhạy cảm, chỉ là những ngày mùa đông tháng 12 thôi nhưng lại làm cho họ bị rối loạn cảm xúc, vui có, buồn có và cả những cả những cảm xúc trông chênh giữa tháng trời 12. Vì quá nhạy cảm nên những bài thơ về cô gái tháng 12 dưới đây chứa nhiều cảm xúc nhất.

Cô gái tháng 12, dù công khai hay cố tình chối bỏ thì tận sâu thẩm bên trong tim là mối tình chung thủy dành cho mùa đông. Những cô gái sinh ra trong tháng 12 là những con người đặc biệt, ngay từ lúc sinh ra đã chịu được cái lạnh cắt da, cắt thịt của mùa đông, người con gái yêu niềm háo hức thơ dại khi đếm ngược từng ngày đến sinh nhật. Cảm giác đê mê lạnh lẽo và khó tả.

Xin Chào Tháng 12 – Tác Giả: Vân Anh

Tháng của e – cô gái thuộc cung Ma Kết
Tháng của những yêu thương và vòng tay ấm áp
Tháng của hơi ấm gia đình
Tháng bận rộn với những dự định còn dang dở

Mùa Đông Lá Vàng Rơi

Ngày đông trời lạnh, lá vàng rơi
Trời buồn mưa đổ, em đơn côi.
Nghẹn ngào nước mắt không ngừng chảy.
Trách duyên dang dở chẳng thành đôi.

Quên anh không được, nhớ chẳng xong
Nhắc lại chuyện xưa thêm nát lòng.
Thương yêu ngày ấy không giữ nổi
Không trách ai cả, trách mình thôi

 

Chùm Thơ Về Cô Gái Tháng 12 Tâm Trạng

Chắc các bạn cũng thấy lạ, trước đây blog toàn chia sẻ đến các bạn những bài thơ ngắn luôn có một chủ đề nào đó, như thơ tình yêu lãng mạn, hay các bài thơ tình yêu chia tay… nhưng ngày hôm nay là một bài thơ khá mới viết về một tháng đặc biệt trong năm, viết về những cô gái tháng 12. Cùng xem những bai2 thơ về cô gái tháng 12 ngay đây nhé.

Cô gái tháng 12 sợ những sự ràng buộc. Ràng buộc bởi những nơi chốn quá quen thuộc, những công việc được lặp đi lặp lại, những định kiến cố hữu, em vùng vẫy thoát ra khỏi lằn ranh cũ kĩ nên đôi khi rất cứng đầu cứng cổ. Đừng ai đuổi bắt một ngọn gió ham chơi hay muốn giữ mãi con sóng bạc đầu, cũng đừng cố ràng buộc em.

Anh Đã bỏ Em Đi Rồi

Biết thủ thỉ gì khi đứng trước mùa đông
Lời thề nguyện đã thuộc về ngày cũ
Thời gian chảy qua từng song cửa nhỏ
Nắng của lòng em – anh đã bỏ đi rồi!

Đã có lúc tưởng hồn mình đã hết
Và những cô đơn cứ thế đâm chồi
Em thả sợi nhớ vào sương khói
Rớt xuống bên đời tụ lại nỗi phai phôi

Em ngồi lại nghe những mùa đông cũ
Khúc thụy du âm vọng mãi trong đời
Đưa tay vẽ lời băn khoăn ảo ảnh
“Anh đã nghĩ gì trong khoảnh khắc chia đôi?”

Tặng Em! Cô Gái Tháng 12 – Tác Giả: December Wind

Có nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ mùa đông
Khi giá lạnh buông tràn trên phố
Khi mưa rơi buốt từng ngọn gió
Những mặt đường ướt lạnh dưới chân…

 

Tháng 12 – Tác Giả: Binh Vuong

Hết tháng 12 rồi Em có thấy bâng khuâng
Khi chúng mình vẫn Ở Hai Đầu Nỗi Nhớ
Tình chúng mình đâu có gì Cách Trở
Sao Bây giờ mình vẫn phải xa nhau

Tháng 12 rồi là một niềm đau
Bởi em vẫn sống trong nỗi lo chờ đợi
Bước chân anh vẫn đi xa vời vợi
Năm năm rồi Sao chẳng được bên em

Anh cố tìm trong những dáng Thân Quen
Để thấy được hình em trong đó
Trăng 12 tháng lúc khi mờ khi tỏ
Anh vẫn muốn về cùng em Cuối Chiều Đông

Vẫn những ngày đau xót có biết không
Anh muốn được ôm em ngày về mình gặp mặt
Nhưng cuộc đời cứ như khe khắt
Mình sẽ được gần bao nhiêu nữa hả em

Nắng ngoài này mưa vẫn đan xen
Gió vẫn Dập dìu quanh hòn đảo nhỏ
Nơi anh đứng trái tim luôn nghe rõ
Mãi mãi chúng mình không thể Cách Xa

Đông hết rồi xuân sẽ tới ngân nga
Mình chẳng còn sống trong chờ đợi
Anh sẽ về bên em ta đi tới
Con đường tình bao năm ấy đã xa nhau

Vạt Nắng Cuối Ngày – Thụy Nguyên

Góc phố quen, thấp thoáng nhân tình
Hàng cây nhòe khói mỏng
Em đi qua trăm kẻ nằm mộng
Nắng khát khao xanh

Tháng mười hai lanh canh
Gót giày thiếu nữ
Góc phố quen, hơi ấm say ngủ
Không hẹn hò sao chừng nhớ nhung?

Góc phố quen, con nắng ngập ngừng
Con nắng đi hoang, con nắng thơ dại
Em đi rồi sao tôi thơ thẩn mãi?
Hun hút những chiều vàng.

 

Sài Gòn Không Có Mùa Đông

Trời Sài Gòn chẳng có mùa đông
Mà sao giá lạnh ở trong lòng
Trái tim rung đau thương từng nhịp
Đập ngổn ngang ngôn ngữ bẽ bàng.

Đêm Đông

Đêm, lạnh rồi,
Em, giữ ấm nghe em!
Gió mùa đông,
Bên thềm, xơ xác lá!
Những mái nhà,
Đang dần nghiêng dần ngả!
Nhớ, em ơi!
Bông cúc đẫm sương mờ!

Cô Gái Tháng 12 – Tác Giả: junnjiechan

Lòng cô đơn như gió
Mênh mông và mênh mông
Còn yêu em nữa không?
Để em về trú ngụ..

 

Đông Về Qua Hiên Cửa

Chiều nao Cuối Ngõ heo may,
Đông về ngang những tháng ngày nhớ quên.
Em ơi! Nắng tắt bên hiên
Nỗi niềm xa vắng gửi miền hoang vu

Chiều nao nghe gió đông về
Nhớ người xưa kể chuyện tình gió mưa
Ai ơi “tình xót xa vừa”
“Rừng xưa đã khép”…“cỏ xót xa đưa”!

Lặng Nghe Thời Gian

Lặng nghe tích tắc thời gian,
Những heo may gió, mơ màng, về đông.
Bao cô thiếu nữ má hồng,
Thướt tha trong sắc nắng vàng tinh khôi.

Này em, đông ghé hiên trời
Viết cho mùa cũ, đầy vơi nỗi niềm
Xin đời ban một chữ “duyên”
Cho thuyền xuôi mái tìm về bến mơ!

Tháng 12 với muôn vàng những cảm xúc dành cho những người con gái. Những trái tim mong manh nhưng lại rất mạnh mẽ trước cái lạnh mùa đông. Trên là những bài thơ về cô gái tháng 12 mà chúng tôi muốn chia sẻ đến các bạn.