Thơ Về Cơn Mưa – Chùm Thơ Về Cơn Mưa Tình Yêu Bất Chợt, Cô Đơn Và Tâm Trạng Nhất

Cũng đã rộ vào những ngày đầu tháng 7 rồi! Cái nóng cháy da cháy thịt của ngày tháng 6 không còn nữa, lòng người được làm mát bằng những cơn mưa bất chợt. Không mây không gió, không dấu hiệu của mưa, cứ thế trời mưa rồi lại nắng thôi. Ngày hôm nay tapchivannghe.com xin chia sẻ đến các bạn loạt các bài thơ về cơn mưa tình yêu bất chợt, cô đơn và tâm trạng nhất.

Thơ Về Cơn Mưa

Mưa về mang theo những nỗi nhớ, chỉ có thể là mưa mới đưa chúng ta vào mớ ngỗn ngang và dày xéo của nỗi nhớ, đó là nỗi nhớ tình yêu, tình yêu bất chợt thưở ấy rất giống với những gì cơn mưa ùa tới, rất nhanh, như một cơn bão của lòng người vậy. Đêm nay lại mưa… Đêm nay ta lại nhớ, nhớ da diết một nụ cười, một giọng nói, một khoảnh khắc hai ánh mắt khẽ chạm nhau…

Mưa! Chắc là dịp thích hợp nhất để con người chúng ta hít thở sâu và nghĩ về những nỗi lòng, suy nghĩ về những chuyện buồn cũ đã qua, “Mưa trôi cả bầu trời nắng” nhưng với những ai đang buồn thì mưa là lúc những ký ức ngày ấy ùa về, những mối tình đầu, hay lần đầu hẹn hò, những hoài bảo giờ chỉ còn là hư vô. Và đó là cách tôi gọi mưa tháng 7 là những cơn mưa về tình yêu.

Chùm Thơ Về Cơn Mưa Tình Yêu Bất Chợt, Cô Đơn & Tâm Trạng Nhất

Đừng Trách Trời Mưa – Tác Giả: Huan Nguyen Dinh

Xin em đừng trách trời mưa
Xin em đừng trách người xưa vô tình
Chỉ vì một nụ cười xinh
Cơn mưa bất chợt cho mình quen nhau

Mái hiên ngày ấy mưa ngâu
Gặp em mưa ướt mái đầu tóc xanh
Ngượng ngùng em ngước nhìn anh
Mỉm cười khi thấy anh giành chỗ cho

Nụ cười hàm tiếu như mơ
Giật mình anh đã thẫn thờ nhìn lên
Anh vờ kiếm cớ hỏi tên
Bên nhau sánh bước khi trên đường về

Mối tình một thuở si mê
Nắm tay ta đã hẹn thề nên đôi
Yêu thương chung thuỷ trọn đời
Dắt nhau đi tới chân trời mộng mơ

Đâu ai học hết chữ ngờ
Thuyền tình xưa đã xa bờ yêu thương
Bây giờ mỗi đứa một phương
Tình ta như thể hai đường song song

Anh mơ bắc được cầu vồng
Đôi ta kết nối dòng sông Ngân Hà
Cho tình xưa hết phôi pha
Chung vui hạnh phúc một nhà trăm năm

Mưa – Tác Giả: Ngo Trung Quyen

Mưa rơi chiều ngang phố
Lưa thưa giọt u hoài
Ru tôi tìm cảm xúc
Chút tình về nơi đâu….

Mưa qua chiều góc phố
Hiu hắt chuyện tôi buồn
Buông theo tình phiêu lãng
Liêu xiêu chuyện tình tôi.

Mưa đi về có nhớ
Cớ sao phố đợi chờ
Lơ ngơ tìm ai đó
Có đi về cùng tôi.

Mưa mang tình đi mãi
Xa xăm câu chuyện mình
Thênh thang tình phiêu lãng
Mang cả chuyện tình tôi

Chùm Thơ Hay Về Mưa Tình Yêu Buồn & Tâm Trạng

Cũng khá nhiều bài thơ viết về mưa rồi, đây là một trong số ít những câu thơ & bài thơ về mưa và tình yêu mà blog muốn chia sẻ đến các bạn. Mưa là lúc tâm trạng con người ta khó tả nhất, là không vui, không buồn, mà chỉ là một khoảng trống vô định ở đâu đó trong trí nhớ của muôn vàng nỗi nhớ. Tìm cho bạn một câu thơ ngắn về tình yêu trong ngày mưa để cảm nhận các bạn nhé.

Lúc nhỏ tắm mưa là điều thật tuyệt vời, cứ mong chờ đến những cơn mưa nặng hạt mà nhảy nhót. Lớn lên mới biết đi dưới mưa thật cô đơn, mưa rơi trên mi mà không phân biệt đâu được là nước mắt đâu là mưa. Phải chăng, con người ta lợi dụng những cơn mưa để đi dưới nó và không phải để tắm mưa, mà là không cho ai biết rằng bạn đang khóc.

Hà Nội Có Mưa Chiều Nay – Tác Giả: Xuân Khang Lê

Hà nội chiều nay mưa về ! Phải không anh ?
Đừng nắng nữa cho lòng ta mát
Nghĩ về mưa , tình em dào dạt
Hết nóng rồi , mình cùng đón cơn mưa

Trong lòng anh đã thấy mát chưa ?
Em gửi anh , qua từng cơn gió
Em gửi anh từng hạt mưa nhỏ
Cho Hà Nội vui , mát dạ , mát lòng …

Cùng đón mưa về , anh có vui không ?
Anh ở phố xưa , còn em phố mới
Những cơn mưa bao người chờ đợi
Mưa đã về rồi , chiều thứ bảy , hôm nay

Ta cùng vui lên , trong thế gian này
Hết nắng , lại mưa , cho lòng ta mát
Cơn mưa về , mưa rơi nặng hạt
Mưa đã về – cho thoả chờ mong …!

Mưa Tình – Tác Giả: Sóng Trào

Tôi tắm mình trong cơn mưa tình yêu
Những giọt ngâu đau rát tái tê nhiều
Tàn cơn mưa chưa rũ sạch ân ái
Áo ngây thơ thay đổi nét phong trần

Tôi tắm mình trong nổi đau tê dại
Ngơ ngác nhìn mọi sắc hương … Mờ phai
Giờ mới hiểu tình đời là cay đắng
Một cuộc đời vùi trong bụi … Mưa vay….

Nghe Mưa – Tác Giả: Lâm Châu Tuấn

Đêm nay trời vẫn đang mưa
Giọt buồn giọt tủi lưa thưa nỗi niềm
Ngồi đây gọi giấc mơ êm
Bao nhiêu ký ức mãi thêm u sầu

Nghe mưa tí tách canh thâu
Lòng đầy da diết cơn ngâu thắm nhòa
Một người thì ở nơi xa
Kẻ luôn thầm nhớ nụ hoa giữa đời

Rì rào nức nở mưa ơi
Nghe như từng hạt nhẹ rơi não nùng
Thương một người chẳng đi chung
Yêu người ngoảnh mặt đâu cùng sánh duyên…./.

 

Cơn Mưa Chiều Nay – Tác Giả: Cuối Trời Mây Trắng

Chiều nay mưa rơi trên phố
Trắng xoá nỗi nhớ quắt quay
Gió giông về ngang qua cửa
Ướt đẫm một cuộc tình gầy

Chiều nay nghe cô đơn quá
Con đường vắng bước chân đi
Yêu thương bây giờ xa lạ
Giữ được trong nhau những gì

Phố buồn sẽ không còn nắng
Chiều tà nhạt những vàng phai
Trời buồn mây đen trĩu nặng
Lòng còn hoang hoải nhớ ai

Dẫu người về đây lần nữa
Hết rồi đã lạc dấu chân
Câu thơ mắc trên cánh cửa
Giọt buồn gọi nhớ xa xăm

Yêu thương bây giờ đã cũ
Ta chẳng còn chờ đợi nhau
Xanh rêu mùa yêu đã ngủ
Ru lòng một cuộc tình đau

Mai ta về bên gác vắng
Gửi hồn vào những vần thơ
Bao giờ tim ta sóng lặng
Tình ơi….. cho đến….bao giờ.. ???

Sầu Nhớ – Tác Giả: Hoa Nắng

Mưa chiều dâng nỗi nhớ ai
Bâng khuâng tình vãi vướng dài mắt mi
Để yêu thương lại xiết ghì
Trong vòng tay ấm người đi lặng buồn

Châu dòng mắt ngấn lệ tuôn
Khơi lên niềm nỗi dâng nguồn cô đơn
Đắng cay chua xót giận hờn
Xa rồi xa mãi trống trơn chỉ mình

Gửi hồn giữa chốn phiêu linh
Đêm vương sầu nhớ bóng hình của anh
Tựa như cơn gió lùa cành
Mây trời phủ tối màu xanh chẳng còn

Đâu là những vết chân son
Thuở xưa chung bước lối mòn hai ta
Lụa nhung áo gấm ngọc ngà
Vui cùng bên ấy hòa ca mỗi ngày

Quên lời hẹn ước trao tay
Ái ân rũ bỏ tình này cũng quên.

Mưa – Tác Giả: Nguyễn Hải

Mưa rơi rồi giữa đời lạnh lẻo
Mình anh ngồi chờ đợi dưới mưa
Cơn mưa lạnh giá buốt tim nay
Gợi nhớ về một người đã xa
Thôi còn gì những giọt mưa buồn
Làm tim anh buồn thêm tôi ơi
Giữa đời với mưa kia lạnh quá
Lắm lúc cần lắm một ân tình

 

Cũng Tại Mưa Ngâu – Tác Giả: Huan Nguyen Dinh

Tháng bảy ơi sao cứ đổ mưa ngâu
Để cho em mang nỗi sầu nhân thế
Dẫu vẫn biết tình đời là dâu bể
Đã dằn lòng sao không thể quên anh

Vì mưa ngâu tình ta quá mong manh
Cũng xây cầu nhưng không thành Ô Thước
Chức Nữ xuôi còn Ngưu Lang về ngược
Tình xa rồi em lỡ bước sang ngang

Không nên duyên ta tan vỡ mộng vàng
Em chua xót lệ hai hàng thương nhớ
Tình chia ly cho kẻ đi người ở
Nên bây giờ mình cách trở sông sâu

Muốn tới thăm anh nhưng chẳng có cầu
Cũng chỉ tại vì mưa ngâu tháng bảy
Sóng vỗ trong lòng sông sâu nước chảy
Nhớ anh nhiều sao không thấy anh qua

Tháng bảy về tình cay đắng xót xa
Kỷ niệm cũ chỉ còn là dĩ vãng
Mối tình ngày xưa một thời lãng mạn
Em giữ trong lòng ngày tháng không phai

Mưa Bong Bóng – Tác Giả: Huan Nguyen Dinh

Hoa phượng rơi ta giã từ mùa hạ
Thuở xuân thì ngày ấy trả cho em
Tuổi học trò với ký ức dịu êm
Nụ cười xinh bờ môi mềm mắt biếc

Chia tay nhau hai đứa cùng luyến tiếc
Hai phương trời mình ly biệt cách xa
Phượng nở rồi tàn qua mấy mùa hoa
Nhận được tin nơi quê nhà gửi tới

Em hạnh phúc theo người vui duyên mới
Phương trời xa anh vời vợi nhớ thương
Trời không se ta không thể chung đường
Anh quay về lòng vấn vương tình cũ

Tháng bảy tới phượng vĩ tàn cuối vụ
Anh lang thang tìm quá khứ ngày xưa
Thấy bóng em thấp thoáng dưới chiều mưa
Đi bên ai cơn gió lùa rụng lá

Con đường quen giờ đã thành xa lạ
Giữa mùa hè sao lạnh giá tâm can
Anh đứng nhìn mưa bong bóng vỡ tan
Chợt hiểu ra tình đã tàn em ạ

Mưa Trên Cuộc Tình – Tác Giả: Nguyễn Thành

Mưa ào thả giữa khúc tình rơi
Nước mắt trên mi cũng chảy rồi
Kẻ ở vun cùng bao hạnh phúc
Người về gửi lại nỗi đơn côi
Nay đây cảnh đổ mưa tàn lụi
Chốn đấy tim chia mảnh nát rời
Tí tách mưa sầu dâng cõi phận
Theo dòng lệ quyện nhói thân tôi.

Mưa Tình Yêu – Tác Giả: Quỳnh Liên

Em gởi mưa về xua nắng gắt vai anh
Mưa tắm mát thêm những cánh đồng nứt nẻ
Em gởi vào mưa lời tình yêu khe khẽ
Gởi cả nụ hôn thật nhẹ thật nhẹ nhàng…

Em gởi vào mưa những nỗi nhớ mênh mang
Những giọt mưa rơi như những dòng nước mắt
Khi nhận tin anh bỗng dưng em nín bặt
Có lẽ niềm tin lau nước mắt … yêu à!

Em gởi vào mưa cả những nỗi xót xa
Nửa xót người thương nửa xót mình… buồn lắm!
Nắng và mưa cũng như Bắc – Nam … vạn dặm
Còn chữ tình còn hi vọng… phải không anh???…

Chùm Thơ Về Cơn Mưa Tình Yêu Bất Chợt, Cô Đơn & Tâm Trạng Nhất

Mưa Rơi – Tác Giả: Thủy Cúc

Mặc cho trời đổ mưa rơi
Thì em cứ vẫn yêu đời như xưa
Dấu yêu ơi, đã dậy chưa
Nắm tay dìu dắt anh đưa em vào

Mộng tình hai đứa xuyến xao
Hè sang ngọt lịm tim trao duyên nồng
Cần gì cứ phải xuân hồng
Thì hoa mới nở ngát trong êm đềm

Một khi tình đã lên duyên
Thì xuân hay hạ vẫn truyền hơi men
Vẫn yêu thương vẫn khát thèm
Chim ca ríu rít đậu trên lá cành

Lá hoa vườn vẫn thắm xanh
Mưa rơi càng đậm nghĩa tình sắc son!

Mùa Mưa Hoài Niệm – Tác Giả: Doon Hồ

Tháng bảy về rồi em có biết không
Những giọt mưa đang phập phồng rơi rớt
Là tháng của những cơn mưa bất chợt
Biết em còn nhớ đến kỉ niệm xưa.

Cũng vào ngày tháng bảy trời đổ mưa
Ta vội vã trú mưa nới quán vắng
Ngày hôm đó thời gian trôi thầm lặng
Tình duyên nào đưa đẩy ta bên nhau.

Kể từ đó tình như sóng cuốn trào
Ta bên nhau mải miết qua tháng năm
Tình hai ta đẹp tựa ánh trăng rằm
Và cứ thế tình dưỡng nuôi càng lớn.

Một ngày kia trời mưa như trút hờn
Cũng là ngày em nói đến chia xa
Em phải theo gia đình sang xứ lạ
Kể từ đó tình đôi ta cách xa.

Giờ tự hỏi ở phương trời xa lạ
Biết em còn nhớ đến tôi nữa không
Riêng mình tôi vẫn ngày đợi đêm mong
Em về lại nối tiếp tình duyên cũ.

Tình Mưa – Tác Giả: Tám Điêu Khắc

Thứ bảy mưa có kẻ buồn lắm nhỉ…
Lỡ hẹn người yêu, lỡ một cuộc tình
Lỡ một lời mời lỡ một nhân duyên
Và cũng lỡ những trái tim hò hẹn

Mưa xối xả cho đời không trọn vẹn
Để lộ ra bao bộ dạng lọc lừa
Họ đang cười trên nỗi khổ đau riêng
Và hỉ hả ngắm bao tim khờ khạo

Che đậy bởi những hào quang đạo mạo
Những tiếng cười, những bữa tiệc hân hoan
Những so đo những tính toán mưu toan
Sẵn sàng đạp những luân thường đạo lý

Mưa rơi xuống xin nhẹ nhàng một tý
Cho nhà tôn ngon giấc giống nhà tầng
Cho bao người còn cơ nhỡ lang thang
Bớt lạnh lẽo bên hành lang Hạnh phúc.

Những cơn mưa lớn không đáng lo như những cơn mưa nhè nhẹ dai dẳng. Những cơn mưa nhẹ làm ta mất cảnh giác mà đội mưa đi, chẳng mấy chóc mà ướt sũng không hay. Những nỗi niềm âm ĩ câm lặng bao ngày tháng cũng giết chết dần mối quan hệ tưởng như mãi mãi.