Thơ Về Đà Nẵng – Chùm Thơ Ca Ngợi Đà Nẵng Hay Và Ý Nghĩa

Đà Nẵng vốn dĩ là thành phố đáng sống nhất nước, không chỉ là lời đồn vì vốn dĩ nơi đây là thành phố sạch đẹp, là nơi thu hút nhiều khách du lịch nhất nước. Bởi vì những điều đó mà thành phố Đà Nẵng đã được không ít thơ ca, bài hát viết về thành phố Đà Thành này. Hôm nay tapchivannghe.com xin gởi đến các bạn loạt những bài thơ Đà Nẵng hay & ý nghĩa ca ngợi con người, vẻ đẹp của thành phố Đà Nẵng nhé.

Đà Nẵng từ xưa đã trở là một thành phố du lịch không chỉ với không khí mát mẻ, thời tiết đẹp mà khung cảnh thiên nhiên đa dạng với nhiều bãi biển đẹp, mà còn về cả con người, với nụ cười thân thiện rất được lòng du khách phương xa. Và chúng ta không chỉ ngắm nhìn cái đẹp và sự thân thiện của Đà Nẵng bằng ánh mắt mà còn có thể được cảm nhận qua các câu thơ về quê hương Đà Nẵng ngay bên dưới đây.

Đà Nẵng – Tác Giả: Khách Du Lãng

Sáng tắm biển rồi cà phê đá
Nhạc xập xình ta thả hồn bay
Chút thanh thản cõi đời này
Cô đơn bài hát mà say mới kỳ.

Đời là thế mấy khi hiểu rõ
Chỉ thấy phiêu khi ngỏ lòng mình
Thì gì cũng đẹp cũng xinh
Đơn sơ mà vẫn hữu tình bạn ơi.

Và ta gởi những lời thân ái
Chúc cả nhà mãi mãi vui tươi
Môi ai cũng nở nụ cười
Đời ai cũng rạng hồng tươi vẹn tròn.

Thật bừng sáng vàng son rạng rỡ
Như hoa hồng mãi nở sớm mai
Và thơm thảo giống đóa nhài
Đón chào cuộc sống tương lai tuyệt vời!

 

Đà Nẵng Tình Người – Tác Giả: Quangminh Le

Ta nghe Đà nẵng tình người.
Nơi quê mẹ với những lời thân thương.
Đà nẵng ơi, một chặng đường.
Ngọt bùi cũng lắm, gió sương cũng nhiều.

Sơn trà thơ mộng,mỹ miều.
Cánh buồm nhuộm tím những chiều hoàng hôn.
Ngũ hành sơn dáng nước non.
Núi kề bên biển, mãi còn mê say.

Bà nà lành lạnh mây bay.
Bâng khuâng cứ ngở nơi này cõi tiên.
Bao công trình mới mọc lên.
Sông Hàn thanh thản, bước trên nhịp cầu.

Quê hương nghĩa nặng tình sâu.
Tình đất tình biển một mầu yêu thương.
Đà nẵng ơi, mãi vấn vương.
Một người đã khuất thân thương, tự hào.

Đêm đêm biển hát xôn xao.
Hải vân sừng sững, biết bao nhiêu tình.
Nghe sao rộn rã tim mình.
Dấu chân gửi lại, ân tình mang theo.

Đà Nẵng, Thu Rồi Có Phải Không Anh – Tác Giả: Trương Tuyết Nghi

Đà Nẵng thu rồi có phải không anh ?
Những hàng cây xanh chắc đang dần thay áo ?
Thành phố có rét run khi trời làm giông bão
Gió thốc, bụi mù có chao đảo nhịp chân ?

Đà Nẵng thật xa mà cũng thật gần
Em chỉ ước một lần về Sơn Trà ngắm biển
Bãi cát trắng tinh khiến lòng thêm xao xuyến
Làng Non Nước hữu tình nổi tiếng khắp nơi nơi

Đêm xuống lung linh, ánh đèn điện sáng ngời
Sông nước đẹp tuyệt vời như bức tranh thủy mặc
Lữ khách bâng khuâng nhìn cờ hoa giăng mắc
Những ổ khóa hoen màu ghi khắc triệu ước mong

Trong cơn mơ thoáng hiện dáng Cầu Rồng
Thoáng hiện bóng Ngũ Hành Sơn hùng vĩ
Đèo Hải Vân tạc vào trong thế kỷ
Những cung đường uốn lượn thật quanh co

Ừ em thương chứ em chẳng giả đò
Ừ em nhớ, nhớ anh và Đà Nẵng
Muốn gửi cho anh biết bao dòng tin nhắn
Mà e ấp , ngại ngùng nên cứ thế lặng thinh

Nhưng tơ đã vương tơ , tình đã bén tình
Nên mộng tưởng bóng hình người yêu dấu …

 

Đà Nẵng – Tác Giả: Phan Thị Hạnh

Sông Hàn Đà Nẵng vẫn còn xuân
Thành phố đèn hoa ngắm cuối tuần
Sóng vỗ cầu Rồng thân uốn lượn
Chào mừng khách đến được bình an

Đà Nẵng Ơi – Tác Giả: Huy Xuân

Anh về quê em nghe sóng hát xôn xao
Biển ngủ dưới ngàn sao lấp lánh
Trăng lả lơi dưới dòng sông sóng sánh
Ru hàng cây thủ thỉ tâm tình.

Sông Hàn giữa thành phố quê mình
In bóng chiếc cầu Rồng lung linh, tráng lệ…
Ngọn Hải Đăng, Tiên Sa bề thế
Biển Mỹ Khê quyến rũ hiền hòa …

Anh lên thăm Núi Chúa – Bà Nà
Ngắm trời đất, bốn mùa về đây hội tụ
Ngũ Hành Sơn: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ
Năm ngón tay tiên nở một đóa hoa

Tới thánh địa Mỹ Sơn – vua Chăm Pa
Thành quách ngàn năm lịch sử
Những bàn tay tài hoa thổi hồn cho đá
Đà Nắng ơi! Yêu lắm quê mình!

Đà Nẵng Ơi – Tác Giả: Xuan Trong

Bao năm rồi.., nay về thăm Đà Nẵng
Chậm bước chân đi trong chiều, trời nhạt nắng
Sông Hàn mênh mông sâu thẳm lòng ta
Kìa thuyền ai trôi, tà áo thướt tha…

Ôi! Thành phố nào.. tên mới nghe “Đã Nặng”
Viện Cổ Chàm “đắm” mình trong sâu thẳm
Đất nghĩa tình làm chậm bước chân ai…
Phố đổi thay nhiều.., xen quá khứ_ tương lai…

Giờ tan trường bao cánh áo bay bay…
Nhộn nhịp Cầu Quay.., bao tà áo trắng
Em gái nhỏ nghiêng mình trong nắng
Soi bóng bên cầu hay mơ ước ngày mai…

Hải Vân kia, mây vẫn vờn bay
Biển Sơn Trà vẫn rì rào lời ru của mẹ
Bao lớn rồi, thấy vẫn còn thơ bé
Đà nẵng ơi.., ta nhớ mãi chiều nay…

 

Xa Đà Nẵng – Tác Giả: Lê Cừ

Xin cúi xuống hôn lên miền đất Mẹ
Tình người bao dung sông núi hiền hoà
Đà Nẵng ơi! Sao mà yêu da diết
Gắn tình người trọn vẹn với non sông

Nắng nóng mưa sa bền chí mặn nồng
Vượt khó theo cùng Sài Gòn- Hà Nội
Xin cúi xuống hôn lên miền đất mẹ
Ở là thương, đi nhớ mãi khôn nguôi!

Người xa xứ cũng đem lòng quyến rũ
Biển dạt dào chan chứa bao niềm vui
Đà Nẵng ơi! Trong tim của muôn người
Nét huyền diệu đi lên từ nghèo khó…

Xa Đà Nẵng đem theo bao nỗi nhớ
Mong ước ngày mai ta lại trở về.

Khúc Tình Đà Nẵng – Tác Giả: Long Nguyễn

Đà Nẵng vươn mình… cất tiếng ca
Cầu Rồng hướng thẳng …. núi Sơn Trà
Ngũ Hành dáng ngự hùng thiên quá
Cẩm Lệ song hành vững tiến xa !!!

Bạn đến tìm vui nơi phố xá
Ta thăm thắng cảnh núi Bà Nà
Mơ màng lạc bước phương trời lạ…
Đà Nẵng yêu ơi !… mãi với ta

Phía Bờ Sông Hàn Đà Nẵng – Tác Giả: Tạ Hồng Dũng

Ai đã đến từng qua nơi ấy
Nhịp cầu quay được thấy sông Hàn
Vườn hoa kia đẹp mênh mang
Cũng từ nơi đó ta nàng gặp nhau

Thảm vàng trắng nhiều màu khoe sắc
Nước sông Hàn phẳng lặng êm trôi
Đằng kia hai đứa thường ngồi
Đêm Hè mát rượi ghế đôi bờ kè

Tình thắm đượm Xuân về thay áo
Nghe du dương tiếng Sáo sang sông
Thế là nàng đã có chồng
Một chiều Đà Nẵng đứng trông mơ màng

Nay về lại phà ngang vắng bóng
Chín cây cầu nối vọng qua sông
Vườn hoa người khéo chăm trồng
Ta vui nhộn nhịp trong lòng hân hoan…!!!!

 

Đà Nẵng Hôm Nay – Tác Giả: Quangminh Le

Đà nẵng một thời ta đã đi qua.
Góp viên gạch để làm nên thành phố.
Bao năm xa vẫn còn nguyên nỗi nhớ.
Với sông Hàn đêm, với núi Sơn trà.

Mấy năm rồi ta đã đi xa.
Giờ trở lại sao mà nghe thỗn thức.
Một vùng đất với bao ký ưc.
Nhưng giờ đây tràn ngập những làng Tàu.

Thành phố nguy nga mà canh cánh nỗi đau.
Cửa ngõ biển vẫn biết bao thơ mộng.
Nhưng sẽ có bao nhiêu điều biến động.
Khi hiểm hoạ giang sơn sớm tối chực chờ.

Đà Nẵng có còn thành phố của ước mơ.
Khi tình người , tình đất nhiều thay đổi.
Cái đẹp giảm đi, cái lo thì đang tới.
Có còn chăng một thành phố tuyệt vời?

Những mảnh đất nên thơ giữa tình người.
Bị phá nát, chỉ còn trong hoài niệm.
Đà Nẵng ơi, một nỗi buồn hiển hiện.
Hòn ngọc một thời bên bờ biển miền Trung.

Đà Nẵng Thân Yêu – Tác Giả: Hoa Chu Van

Anh đã hẹn cùng em vào Đà Nẵng
Ngày hội thơ tháng bảy chẳng quên đâu
Chỉ mong sao ước hẹn ở lần đầu
Thành phố Biển đậm sâu trong ký ức

Em biết không trong lòng anh háo hức
Về hội thơ hiện thực chẳng phải mơ
Đà Nẵng thân yêu khao khát đợi chờ
Đến Mỹ Khê biến bờ đây đẹp lắm

Anh sẽ đưa em ta cùng dạo ngắm
Bà nà hill say đắm cáp treo dài
Ngũ hành Sơn bình minh buổi sớm mai
Thành phố đẹp trang đài yêu biết mấy

Đến Đà Nẵng cùng anh em sẽ thấy
Cầu Rồng kia lộng lẫy ở sông Hàn
Vào hội thơ tình cảm ấm tỏa lan
Ánh mắt dịu dàng trong ngàn tia nắng

Dạo bước bên em trời đêm thầm lặng
Cùng ngắm nhìn Đà Nẵng đẹp về đêm
Biển sáng lung linh rực rỡ êm đềm
Một kỷ niệm càng thêm yêu Đà Nẵng

Đà Nẵng cảnh đẹp là thế, những bãi biển trải dài cùng với đó là ẩm thực cũng vô cùng đa dạng, chắc chắn khi bạn đến với Đà Nẵng nơi đây sẽ rất biết cách níu chân và làm người khác lưu luyến khi phải rời đi. Đà Nẵng thật là đẹp biết bao với những cảnh vật, con người bình dị và yên bình. Cởi bỏ cái áo khoác đầy bụi bậm bên ngoài và đến Đà Nẵng một lần để không luyến tiếc nhé.

Đà Nẵng vốn dĩ rất biết cách làm hài lòng những người khách phương xa, không đến thì là tin đồn, đến rồi mới biết lời đồn còn thua. Đà Nẵng là thế, vẫn cứ đẹp mãi với thời gian vì thế thơ ca viết về Đà Nẵng cũng ngày càng nhiều.