Những cơn mưa đầu mùa đến thật nhanh rồi cũng đi qua thật lặng lẻ, để lại những vệt loang ướt mềm những cành lá. Sau cơn mưa mọị thứ vạn vật đều ước, nhưng sau cơn mưa ở mỗi con người chúng ta là nỗi niềm của trầm tư, sự tróng vắng và nỗi nhớ ùa về… Để cảm nhận được hết nỗi buồn sau cơn mưa mình xin gửi đến các bạn những bài thơ về mua buồn và nỗi nhớ này nhé.
Mưa Buồn
Mưa luôn mang đến cho con người ta nhiều những cảm xúc, đặc biệt là khi con người ta yêu, và mỗi người là một cảm xúc khác nhau trong tình yêu, có thể đó là vui mà cũng có thể là buồn, nhưng thường thì buồn sẽ chiếm tỷ trọng nhiều hơn. Vì sao tôi biết được điều này? mời các bạn xem những status mưa buồn và nổi nhớ này để hiểu rõ nhé.
Chỉ mưa buồn ướt lạnh tiếng ai thang.
Tiếng chuông lòng văng vằng đâu xa
Gọi hồn anh đi tìm miền ký ức
ký ức ngày nào bên em mơ mộng
Giờ chỉ còn anh với lá rụng bên đường…
Đêm Mưa
Đêm buồn lặng lẽ…một mình tôi
Nhìn mưa rơi…chợt thấy bồi hồi
Thao thức chờ đợi…người xưa đến
Có lẽ người ta…chẳng đến rồi
Ngậm ngùi nhìn cánh…phượng vĩ rơi
Ve ngân dạ khúc…thật bùi ngùi
Hạ chưa kịp đi… thu vội tới
Từ nay ta đã…mất nhau rồi
Duyên nợ hai ta…đã hết rồi
Bận lòng vương vấn….chi người ơi !
Tâm tư khắc khoải…mang sầu nhớ
Một mình trăn trở…giữa đêm mưa
7/7/2017
Lan Huynh
Mưa Ơi… Sao Rơi Nặng Hạt, Nỗi Buồn Như Thấm Vào Tim!
Nhìn mưa! Lúc nào cũng có những nỗi buồn không tên, nhưng cơn đau đáu trong nguời, những muộn phiền,những lệ rơi…. Nhưng nỗi buồn không tên lại đẹp một cách lạ kỳ chỉ có những người trải lòng cùng mưa mới hiểu, buồn nhưng không rơi nước mắt, chắc có lẽ trời đã khóc thương dùm mình…?!
Chiều Mưa
Nắng vừa mới trốn đi đâu
Để mây kéo lại hợp màu thành mưa
Ngẩn ngơ thấy bước ai vừa
Đi ngang qua cửa lúc mưa đổ dòng
Hỏi người có ướt lạnh không
Mà sao hoang vắng nẻo lòng nhớ ơi
Hồn thương tôi gửi mấy lời
Hương xuân từ độ đến trời hạ sang
Dấu yêu mong mỏi luôn càng
Nồng như nắng hạ thắm vàng sắc thu
Chiều nay thấy bóng chim cù
Ngả nghiêng nẻo đợi mà vu vơ lòng.
Mưa Buồn Chiều Nay – Tác Giả: Lâm Nguyệt
Mưa đầu mùa chiều nay tầm tã
Khơi nỗi buồn thức dậy trong tôi
Đã qua rồi sao còn trở lại
Vẫn cợt đùa nỗi niềm nhớ thương .
Mưa chiều nay hình như rất lạ
Mắt cay cay, tim lại thổn thức.
Nhớ về người và mưa năm ấy
Ký ức xưa không ngủ hay sao.
Lại ùa về theo cơn mưa chiều
Đôi mắt biếc lạnh lòng mưa rớt
Tôi bàng hoàng ngồi ngắm những hạt mưa !!!!!
Thơ Ngắn Về Mưa Buồn Và Nỗi Nhớ Không Tên!
Quay lại chủ đề những bài thơ về mưa buồn, chúng tôi sưu tầm từ nhiều trang mạng khác nhau, những bài thơ về mưa hay không thua kém gì những bài thơ thất tình hay nhất mọi thời đại này. Thơ được nhiều tác giả sáng tác và do chính họ đã trải nghiệm vào những cơn mưa nên những bài thơ ngắn về mưa rất nhiều cản xúc khác nhau và phù hợp cho từng người.
Mưa buồn! Tại sao khi mưa lại làm người ta buồn, chắc có lẽ do cái tiết trời âm u của nó khiến con người ta dễ dàng đồng cảm… Và cũng chính vì bên trong mỗi con người, ai ai cũng mang cho mình một nỗi buồn không tên, và chỉ cần một chút bắt nhịp… nỗi buồn sẽ liền tuôn ra. Và mưa chính là cầu nói, là bắt nguồn của nỗi buồn khi trời mưa….
Thơ Về Mưa Buồn: Tôi Ghét Trời Mưa
Trời ơi tui ghét trời mưa
Ghét luôn màu tím chẵng ưa tí nào
Trời ơi mưa mãi tuôn trào
Vậy là lục bát ào ào tuôn ra
Mưa ơi thôi đừng rơi nữa nhé!
Cho ta tìm một chút nắng hanh hao
Cho ban mai thêm nhựa sống
Để em về không ướt đẫm cơn mưa…!
Ru Mưa – Tác Giả: Clouds Nguyen
Đêm buồn ngồi đếm mưa rơi
Bao nhiêu giọt đắng ngập trời mênh mông
Giọt thương giấu mãi trong lòng
Giọt buồn vời vợi xa xăm mong chờ
Giọt nhớ ai gửi vào thơ
Lững lơ, lơ lững đầy vơi nỗi niềm
Để em phải mãi đi tìm
Bóng hình yêu dấu lặng chìm nơi đâu
Bao giờ cho đến mùa ngâu
Để ta nhặt lại tình sầu năm nao
Cho tim vơi nỗi hanh hao
Nhớ quên ẩn khuất xanh xao tháng ngày
Nghe mưa thổn thức canh dài
Nỉ non từng hạt dần phai nỗi buồn
Lệ lòng giờ chẳng mơ tuôn
Đóng băng lạnh buốt đau nhừ nơi tim
Tiếng mưa nhè nhẹ dịu êm
Ru hồn lạc nẻo trong đêm dại khờ
Đưa ta lặng lẽ vào mơ
Đi tìm giọt nhớ đánh rơi hôm nào
Mưa Nhớ Tình Xưa – Tác Giả: Duong Len
Đêm trở gió, mưa buồn giăng mắc.
Trời vẫn mưa giăng khắp nẻo đường,
Cho lòng ai mãi vấn vương.
Nhớ người xưa ấy, lòng vương vấn lòng.
Trời mưa ướt, trong lòng sướt mướt.
Nhớ ai nhiều, đẫm ướt bờ mi.
Tình mình nay đã chia ly
Mà sao em vẫn ôm ghì nhớ mong.
Trời mưa quá, nước long tong đổ.
Tái tê lòng, khắc khổ tim đau.
Vì đâu tim đã nát nhàu
Hay vì số phận mà đau nhói lòng.
Tản Mạn Buổi Sáng… Trời Mưa..
Buổi bình minh mưa ươm đầy cây lá..
Hạt mưa buồn mien man mãi mưa ơi !
Ngồi một mình thanh thản ngắm mưa rơi..
Ôi! buổi sáng …sao mà buồn thế ???
Trời không vui nên cũng buồn đổ lệ..
Vương mịt mờ cho nhân thế ..sầu thêm
Cho hàng cây giá lạnh, đổ bên thềm..
Cho hạt nắng ..thêm một ngày ..”nghỉ phép”
Ta hờ hững nhìn mưa …hàng mi khép..
Co lẽ cuộc đời đôi lúc cũng ..mong manh…
Cũng lặng im (như) những chiếc lá trên cành
Và cũng rớt rụng …mỗi lần cơn mưa đến…
Thơ Mưa Buồn: Nghe Mưa Sài Gòn
Mưa Sài Gòn rơi rơi tí tách
Ướt cả nỗi niềm vời vợi cách xa
Khung trời miền Trung nắng òa lửa đỏ
Nghe Sài gòn mát rượi giọt mưa rơi.
Gió phơn Tây Nam gọi phượng cháy rực trời
Cánh bằng lăng rơi nỗi lòng tím vợi
Nắng khô giòn cánh lá về nguồn cội
Nứt nẻ ruộng đồng khát nỗi chờ mong.
Sài Gòn mưa nhiều lắm hở em
Con đường về nhạt nhòa phố trắng
Cuộn chảy thành dòng tuôn ngàn bong bóng
Giăng mắc lòng ướt nỗi nhớ miền xa.
Mưa sài gòn chợt đến chợt qua
Cầu vồng nối đôi bờ ô Thước
Ước thu sang Mùa ngưu Lang Chức nữ
Đón mưa về nhè nhẹ gió xôn xao!
Giữa hạ về lòng vẫn ước ao
Một mùa thu đất trời dìu dịu
Dắt nhau đi mưa thẩm thì vương hạt
Dòng chảy ơi ta hát khúc giao mùa!
Thơ Về Mưa: Mưa Lòng
Những khúc nhạc mưa cứ rã rời
Trong lòng héo hắt thấy chơi vơi
Mưa lòng ngập lối bên song trước
Càng lắc càng đong chợt tím rơi
Mưa thẫm trời xuân có nhạt phai
Chơi vơi mưa xuống vẫn hờn hoài
Mây mù giăng khắp trời thăm thẳm
Nhạc có sầu rơi hãy nguôi ngoai
Thơ Về Mưa: Mưa Đêm
Nữa đêm chợt thức giấc nồng
Cơn mưa rào rạt động lòng xôn xao
Ngước lên tìm mấy vì sao
Sao ơi sao lặn nơi nào xa xăm
Gió lồng gió rét căm căm
Vòm trời mộng tưởng đằm đằm nhớ thương
Thôi thì thương để mà thương
Chim bay thẳng tắp không đường nói năn
Co ro trong mỏng lần chăn
Nụ cười thoang thoảng in hằn tâm tư
Hay là ghi mấy trang thư
Mưa chi mưa mãi buồn nư tháng ngày
Mưa chi mưa mãi thương hoài ngàn năm!
Mưa Buồn – Tác Giả: Tăng Bình Thảo
Trời buồn, trời mới đổ mưa
Người buồn, buồn mãi vẫn chưa hết sầu
Ước gì, có một nhịp cầu
Để mà nối lại hai đầu nhớ thương
Lòng buồn, tình vẫn còn vương
Bao nhiêu kỷ niệm, đêm trường ta trao
Những lời hẹn ước với nhau
Sao đành quên hết, để đau… một đời.
Thơ Về Mưa Buồn: Chẳng Phai Nhòa
Mưa rơi lất phất nhớ người xa
Bỏ phố để quên lối đến nhà .
Sao sáng hôm nay như vội vã
Bên khung bóng tối ở cùng ta.
Ngày xưa kỷ niệm giờ xa quá
Ai đó hợt hời chuyện đã qua.
Góc phố mưa nào giờ bỗng lạ
Chổ ngồi còn đó chẳng phai nhoà
25/10/2016
Sơn Nguyễn.
Thơ Mưa Buồn: Ngắm Mưa Rơi
Ngồi buồn tôi ngắm trời mưa
Mà sao thấy dáng người xưa dạt dào
Bây giờ..người ấy..ra sao
Có còn nhớ đến hôm nào..ngày xưa..
Cái thời..đi đón..về đưa
Nắm tay đi dưới trời mưa cùng cười
Bên nhau đôi mắt rạng ngời
Nắm tay thề thốt..trọn đời bên nhau
Bây giờ..người ở nơi đâu
Tôi..đơn côi..ngắm thật lâu..mưa buồn…
Đêm Mưa Cô Đơn – Tác Giả: Thủy Cúc
Đêm cô đơn mưa buồn giăng trĩu nặng
Nhớ đến người thường gặng hỏi một câu
Ở nơi xa anh có thấy u sầu
Nhớ về em mà ngầu vương khắc khoải
Trong căn phòng hình như đang trống trải
Em nơi này đang mải miết nhớ anh
Phương xa ơi, hãy để đó trao dành
Gửi em chút mong manh tình mộng ảo
Con tim em giờ đây đang chao đảo
Nên bồng bềnh lảo đảo giữa cuồng quay
Trời mưa tuôn giá buốt suốt đêm ngày
Anh hãy gửi nơi này hương ấm nóng
Để cho em đây không còn trông ngóng
Để tình anh còn đọng chút hương nồng
Mưa lạnh lùng tàn phai sắc má hồng
Em cô đơn trong căn phòng nhỏ bé!
Thơ Về Mưa Buồn Hay: Chiều Mưa Buồn
Mưa rơi buồn như lòng tôi tê cóng
Mưa lóng ngóng như tôi trước cuộc đời
Mưa nhút nhát như tôi thủa xưa ấy
Mãi âm thầm lặng lẽ chẳng một lời
Ơi cuộc đời có bao giờ khác được
Cơn mưa buồn mãi mãi chẳng ngừng rơi…
Chiều mưa buồn!!!
Thơ Về Mưa: Mưa Ơi! Mưa Lại Rơi Rồi
…Mưa rơi, mưa lại rơi rồi,
Mưa rơi như khóc như cười với ta.
…Khóc vì giọt lệ phôi pha,
Cười vì khờ dại, cười vì đắng cay.
…Ta như một kẻ đang say,
Say trong tình gió, tình mây vô bờ.
…Ta như một kẻ đang mơ,
Mơ trong giấc mộng ảo mờ, hư không.
….Mưa rơi từng giọt nhớ mong,
Rơi từng giọt đắng trong lòng sót xa.
…Mưa rơi cho những ngày qua,
Trách người phụ bạc bỏ ta đi rồi.
…Mưa rơi từng tiếng nỉ nôi,
Cứ như giận dỗi cảnh đời trái ngang.
…Mưa buồn miệng lưỡi thế gian,
Không dao, không búa mà tan cuộc tình.
…Để giờ hai kẻ vô hình,
Qua nhau ngoảnh mặt…vô tình thế sao?
…Mưa rơi, rơi giữa đêm thâu,
mưa nghe nức nở mối sầu đầy vơi..
Mưa Sài Gòn – Tác Giả: Loan Nguyen
Đường Sài Gòn đang đi mà chợt sốc.
Những con đường bỗng chốc biến thành sông.
Ôi còn đâu Hòn Ngọc của Viễn Đông?
Của một thời ta tự hào khi nhắc đến.
Đường Sài Gòn đang đi sao chết máy.
Ta nghẹn ngào ngụp lặn giữa dòng sông.
Dưới chân ta nước cuộn chảy thành dòng.
Lòng lo sợ phập phồng đâu là miệng cống?
Đường Sài Gòn ôi sao mà kinh thế.
Mùa mưa lần nào báo chí cũng lao xao.
Lòng tự hỏi lòng không hiểu vì sao.
Vẫn như vậy sao bao lần đào đường lắp cống?
Đường Sài Gòn giao thông luôn là tin nóng.
Hết tắc đường lại tai nạn giao thông.
Ta cứ phải đi bởi chẳng có đường vòng.
Ừ thì thẳng tiến đừng mong gì ngoảnh lại.
Đường Sài Gòn với bao nhiêu trở ngại.
Hẹn gặp ai kia nhưng chẳng đến kịp giờ.
Thì em ơi đời không phải như thơ.
Anh cứ hẹn nhưng anh không cần đến nhé!
Mưa Ngâu Rả Rích
Chiều tháng bảy, hạt mưa ngâu rả rích
Quán cafe tĩnh mịch một bóng ngồi
Âm thầm nhìn từng giọt thánh thót rơi
Như ánh mắt của một thời kỷ niệm
Tôi ngồi đó góc mưa chiều phố nhỏ
Nhin hạt rơi đưa vào cõi xa xôi
Nhấm một tí giọt nào nghe cũng đắng
Nỗi buồn ơi dường như đã xa rồi…
Mưa!!!
Lối nhỏ hôm nào đổ lá thưa
Theo dòng kỷ niệm nhớ ngày xưa
Đan tay bước nhẹ tình hai đứa
Xích lại thêm gần gợi mắt đưa
Đợi mãi mưa bay nền thảm cỏ
Mong hoài gió thoảng dưới thềm trưa
Sầu vương trĩu nặng buồn da diết
Khắc khoải đêm trường chẳng ngớt mưa…
Tác giả: Thái Xuân 28/04/2017
Mưa Đêm – Tác Giả: Lê Hương
Mưa đêm buồn lắm cố nhân ơi
Thức uống trà khuya chỉ có tôi
Với tiếng mưa rơi trên gác vắng
Nghe buồn gặm nhấm trái tim côi
Mưa theo gió hắt qua song cửa
Khơi gợi trong ta nỗi nhớ người
Từng giọt mưa rơi từng giọt nhớ
Nỗi buồn cứ thế hỏi sao nguôi
Nỗi buồn cứ thế hỏi sao nguôi
Tri kỉ giờ xa tận cuối trời
Nhớ….muốn sang thăm nhưng chẳng được
Chỉ vì đã cách trở đôi nơi
Trà khuya uống cạn mà nghe đắng
Đắng vị trà hay bởi đắng môi
Gió búôt mưa đêm buồn ảo não
Chạnh lòng gọi khẽ cố nhân ơi….
Mưa – Tác Giả: Nhánh Rong
Trời đang mưa rả rích
Em chả thích chút nào
Dạo phố thì không được
Nằm nhớ,…ốm thì sao?
Em giận anh không đến
Mưa trút hờn lên em
Bao nhiêu giọt thương nhớ
Cứ chờ trút vào đêm
Anh có bao giờ hiểu
Mưa khiến lòng cô đơn
Anh có bao giờ biết
Xa, gấp đôi giận hờn?
Ngày mai trời nắng chứ?
Ngày mai rồi anh sang?
Ngày mai hai đứa sẽ
Nắm tay cùng lang thang?
Bao giờ anh hỏi cưới?
Để mình chung một nhà
Khi trời giăng mưa phố
Nằm ôm và không xa
Và sau những cơn mưa thì trời lại sang, cây cói xanh tươi hơn, mọi thứ trên phố đông cũng tấp nập hơn, chim hót vang hơn, và nỗi buồn cũng dịu đi… có lẽ cần trải qua những nổi buồn, sự cô đơn, thì mới có những ngày nắng ấm, những ngày đẹp sau cơn mưa.. hy vọng qua những bài thơ về mưa buồn ở trên sẽ góp phần tăng thêm cảm xúc của bạn khi ngắm những cơn mưa rào bên hiên cửa sổ nhé.