“Tuôi thơ” là hai từ đẹp và vô cùng đặc biệt với mỗi chúng ta, ai lớn lên cũng có trong mình một tuổi thơ đầy ấm tiếng cười, hạnh phúc, bồi hồi cảm xúc vì thế đừng quên…dừng lại và cuối xuống nhặt lấy tuổi thơ… quay về tuổi thơ cùng với những bài thơ lục bát về quê hương này nhé.
Không biết các bạn thì sao, chứ tuổi thơ của mình luôn gắn liền với đồng ruộng, cánh cò bay, hương lúa chín bát ngán và rất thơm. Những hình ảnh quê hương mộc mạc và vô cùng giản dị, những tiếng trẻ thơ vui đùa vào những ngày chiều tàn cùng với cánh diều bay phất phơ, bạn bè cùng trang lứa rũ nhau tắm sông, tắm suối, mò cua bắt ốc. Cùng ôn lại những kỹ niệm tuổi thơ qua những chùm thơ lục bát nhớ quê hương này nhé.
Quê Hương Tôi…!
Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn
Quê hương tôi nơi có người mẹ tần tảo sớm hôm, nơi có người Cha hết lòng vì con cái,. Quê hương tôi nơi có lũy tre xanh, hàng dừa, nơi những cánh đông mênh mông bất tận, nơi có đồng cỏ xanh rì…
Quê hương tôi cùng đám bạn bè rong ruổi trên những cánh đồng, cùng chăn trâu bắt cá… Quê hương tôi lớn lên mang bao niềm ký ức và 1 thời thơ ấu. Khi đi xa quê hương ấy tôi không bao giờ quên, vì thế hãy trân trọng những ký ức tuổi thơ và tìm về quê nhà, vẫn hàng dừa ấy, lũy tre ấy….
Vĩnh Long Quê Hương Tôi – Tác Giả: Người Miền Tây
Ai về xin ghé Vĩnh Long
Qua cầu Mỹ Thuận xuôi dòng Tiền Giang
Bồng bềnh một chuyến đò ngang
Thuyền ai rẽ sóng mênh mang chiều tà
Ngọt ngào một khúc dân ca
Một bài dạ cổ đậm đà quê hương
Để lòng chợt thấy vấn vương
Chôm Chôm chín ngọt như đường mời ai
Sầu Riêng đặc sản nhớ hoài
Bòn Bon,Măng Cụt làm say lòng người
Cam Sành mọng nước vàng tươi
Bưởi 5 Roi chín muôn người đều mê
Vĩnh Long đất sử tình quê
Vẫn mong đợi bước người về dựng xây
Khơi dòng nước ngọt nơi đây
Phù sa màu mỡ ngập đầy cá tôm
Cho đồng lúa chín vàng ươm
Vườn sai trĩu quả chiều hôm mơ màng
Cho cau xanh thắm trầu vàng
Thuyền hoa rẽ sóng đón nàng về dinh
Cho ta mãi được bên mình
Chung xây hạnh phúc đẹp tình quê hương.
Quê Hương – Tác Giả: Phan Thị Hạnh
Chim còn có tổ có tông
Người sao chẳng nhớ non sông cội nguồn
Quê hương xa cách thấy buồn
Lời ru điệu hát hãy còn trong tâm
Hái dâu vất vả chăn tằm
Nhả tơ óng mượt trăng rằm ước ao
Lũy tre bến nước cầu ao
Nhớ hoài đối đáp ca dao tâm tình
Yêu sao giọt nắng lung linh
Áo dài tha thướt tươi xinh dịu hiền
Thương luôn giọng cả ba miền
Đều mang âm sắc nỗi niềm yêu thương
Bài Thơ – Chùm Thơ Lục Bát Về Quê Hương Hay Nhất
Sau những bài thơ 5 chữ về Mẹ hay được đọc giả quan tâm thì nay Blog TinBanDoc.Com gửi đến các bạn thêm một chủ đề mang đậm tình quê hương đất nước, cùng hướng về cội nguồn, nơi mà ai ai cũng có cho mình một tuổi thơ dữ dội theo cách riêng của mình. Cùng ôn laị ký ức qua những bài thơ lục bát về quê hương này nhé.
Ai Về Quê Em – Tác Giả: Nuoc Mam Kho Quet
Ai về vùng đất Trị An
Quê hương em đó đường làng đầy hoa
Xa xa thấp thoáng vài nhà
Có cô thôn nữ ngân nga điệu hò
Quê em chỉ có đàn bò
Vài con trâu nhỏ đàn cò lượn quanh
Căn chòi sơ lót bằng tranh
Ăn cơm muối trắng mắm canh dưa cà
Nếu anh không chê em là
Dân quê thấp kém dáng ngà héo hon
Xin mời về với tim son
Một căn nhà nhỏ trọn lòng thủy chung
Quê Hương Ngọt Ngào – Tác Giả: Anh Dung Dung
Quê hương nơi ấy xa mờ
Bình yên trong những câu thơ ngọt ngào.
Cánh cò đắm đuối nghiêng chao
Hương sen dìu dịu đọng vào lời ru.
Chợt nghe một tiếng chim gù
Lao xao đồng lúa mùa thu chín vàng.
Con đò lả lướt sang ngang,
Triền đê bay lượn mênh mang cánh diều.
Thoảng nghe trong gió phiêu diêu,
Sáo ai đổ tiếng trời chiều bâng khuâng.
Sao nghe lòng cứ lâng lâng,
Nhìn sang bên ấy một vầng trăng tươi.
Dấu sau vành nón nụ cười,
Duyên duyên má thắm xinh tươi mắt huyền.
Bàn chân đi khắp mọi miền
Quê nhà hai tiếng thiêng liêng trong lòng.
Thủy Mặc Chân Quê – Tác Giả: Lê Trường
Gió lùa lay lá lao xao
Đồng quê nắng vàng ghé lúa
Sườn non sáng màu nhung lụa
Mây vờn điểm nét rừng Xuân
Hạ thương cũng đã rất gần
Chim rừng đón mùa sinh nở
Mé đồi sáng chiều khiêu vũ
Ngân nga tiếng hót gợi tình
Hoa vườn như được hồi sinh
Qua mùa ngủ Đông sắt lá
Chào nắng mới về hối hả
Mở lòng bung cánh tỏa hương
Mềm dải đôi bờ sông thương
Cờ lau soi mình bóng nước
Một vùng mây trời sơn cước
Thắm màu thủy mặc tranh quê
Sáo diều ai thả chân đê
Nhắc ta nhớ thời thanh thiếu
Để nay ngẫm đời mới hiểu
Tuổi xanh thắm đẹp tình đầu
Nhớ mãi một bờ sông sâu
Dáng em thẹn thùng soi bóng
Má lúm đồng tiền lay động
Xao lòng một mảnh trời riêng
Nhớ Quê – Tác Giả: Phan Thị Hạnh
Quê hương tình nặng nghĩa sâu
Xa nơi cắt rốn đã lâu lắm rồi
Trong tim chợt thấy bồi hồi
Tiếng ai vang vọng như hồi chuông ngân
Lời ru dịu ngọt ân cần
Tắt đèn tối lửa thôn lân cậy nhờ
Thuyền đi tách bến xa bờ
Bao giờ trở lại câu hò hát ru
Sao ta cứ mãi ngao du
Vui chơi hưởng thụ đánh đu nổi chìm
Lắng nghe nhịp đập trái tim
Quê nhà điểm tựa đi tìm đâu xa
Về Quê Hương – Tác Giả: Ngoc Thai Thach
Tàu vào cặp bến đảo thân thương
Thổn thức khi nhìn cảnh cố hương
Đó Vũng Hàn tàu thuyền trú bão
Đây Đàng đông phố xá phô trương
Trên bờ du khách từ muôn hướng
Dưới biển tàu thuyền khắp bốn phương
Trên bến, dưới thuyền vui tấp nập
Xốn sang tâm trí kẻ tha hương
Một Thoáng Quê Hương – Tác Giả: Lê Trung Nghĩa
Có phải Miền Tây cho tôi gửi
Những ngày thơ ấu cạnh dòng sông
Bên bờ làng bè ven con sóng
Giữa dòng….lúc lắc….lục bình trôi
Tàu ghe lạng lách quá đi thôi
Chạy tới de lui….cũng ủi nhầm
Chiều xuống nắng dần buông màu sẩm
Ký ức tuôn về thoáng quê hương
Quê Hương Là Em – Tác Giả: Nguyễn Nhật
Tổ Quốc thanh bình nhớ cố hương
Đâu hay cuộc sống vốn vô thường
Hi sinh bỏ xác trời than thở
Dũng cảm quên mình đất khóc thương
Má thắm còn đâu mà nguyệt thẹn
Môi thơm chẳng có để hoa nhường
Người em gái ấy không về nữa
Để lại cho đời nỗi vấn vương!
Quê Em – Tác Giả: Ân Thiên
Quê em ngày anh trở lại
Con kênh màu mắt trong xanh
Cánh đồng gió ru cỏ dại
Xa đưa hương vị ngọt lành
Quê em dậy thì nương mía
Trở mình thức giấc năm canh
Thương những chồi non tròn trịa
Chim sâu múa hát chuyền cành
Quê em một vùng khoai sắn…
Bốn mùa trăn trở mầm yêu
Tóc mai sợi dài,sợi vắn
Em thả thơ thẩn đường chiều
Quê em cánh diều no gió
Sợi dây níu chặt chân mây
Bép lửa nhà ai khói tỏa?
Hoàng hôn đậu nhánh sông dài
Quê em hai mùa mưa nắng
Cánh cò đo bóng thời gian
Đôi môi em còn vướng bận
Cho anh e lệ muôn vàn
Quê em ngày anh trở lại
Thương dùm bóng nhỏ chiều sa
Tiếng lòng ru bờ êm ái
Về ngang ôm nhớ đêm dài
Lắng Nghe Tình Gọi – Tác Giả: Ân Thiên
Nghe nói nhà em xa lắm!
Sang sông,băng suối , qua đò…
Muốn vào khu vườn trái cấm
Cầu treo lắt lẻo co ro
Nghe nói mẹ cha khó dễ
Kén rể chọn lựa hơn thua
Bắt anh dời non lấp bể
Dầm mưa dãi nắng bao mùa?
Nghe nói ngày em mới lớn
Đường thơ tan học một mình
Môi đỏ, má hồng mơn mởn
Trần gian lắm kẻ thất tình
Nghe nói em về quê cũ
Bóng xuân lướt thướt qua rèm
Tâm tư muôn câu nhắn nhủ
Gởi tình theo ngọn gió đêm
Nghe nói lá chiều đã đổ
Ngoài hiên đầy ắp ngân lòng
Hoa cúc búp non hé nở
Tròn vai mấy giọt nắng hồng
Nghe nói thời gian mọc cánh
Bay đi vạn hướng phương trời
Hứng từng nỗi sầu cô quạnh
Tháng ngày chôn chặt hồn tôi
Nhớ Quê Hương – Tác Giả: Nguyễn Dũng
Đêm ngày đồng vọng giấc quê hương
Một khúc tâm thanh muốn tỏ tường
Tiếng vạc trở canh tàn xóm vắng
Cung đàn thay nhịp đứt đêm trường
Người đi đã lẫn vào sông núi
Kẻ ở còn đầy với gió sương
Cuộc thế trăm năm là mấy chốc?
Nhuộm lòng ai oán nỗi buồn thương…!
Quê Hương Chúng Mình – Tác Giả: Xuân Huy
Cọng rơm vương tóc em tôi
Ngọn tre kéo ánh trăng ngời ngợi lên
Thả hồn vào những đêm đêm
Điệu chèo dẻo nét tay duyên sân đình
Hương chanh, hương bưởi, hương tình
Quê hương nuôi lớn chúng mình bên nhau !
Thơ Lục Bát: Quê Hương
Chỉ hai tiếng quê hương
Mà suốt đời ân hận
Quê hương là ngôi trường
Dưới mái đình ấm cúng
Học trò vài mươi thằng
Quê mùa như khoai sắn
Quê hương là dòng sông
Buổi mai đầy mưa bão
Ta bước vội lên thuyền
Em co ro trên bến
Chỉ hai tiếng quê hương
Suốt đời ta dằn vặt
Mẹ ta đã không còn
Ta một đời lưu lạc
Chỉ hai tiếng quê hương
Sao mà xa vời vợi
Em giờ chắc không còn
Bến đò xưa đã mất
Bây giờ những nhịp cầu
Nối hai bờ nam bắc
Sao không nối đời ta
Vào quê hương lúc chót
Chỉ hai tiếng quê hương
Suốt đời ta đã khóc!
Không biết ta có còn
Gặp quê hương lần nữa
Chỉ với 3 bài thơ lúc bát về quê hương nhưng bấy nhiêu cũng đủ đưa bạn về với cánh đồng ruộng xanh ngát, những tiếng cười vang của trẻ thơ lúc trưa hè. Đừng quên Blog cũng có những bài thơ lục bát chế vui hài hước lắm.