Thơ Đàn Bà Cũ – Những Bài Thơ Về Người Đàn Bà Cũ Của Nồng Nàn Phố

Ngày hôm nay thì chúng tôi không chia sẻ đến các bạn các bài thơ về tình yêu, hay về cuộc sống vui buồn nữa. Mà các bài thơ chúng tôi sắp chia sẻ đến các bạn dưới đây viết về số phần của những người phụ nữ (xin được phép thay cho từ “đàn bà” để được nói đúng hơn về số phận của họ). Người đàn bà cũ là sao, số phần của họ là như thế nào cùng xem và cảm nhận qua các bài thơ đàn bà cũ cùa nồng nàn phố nhé.

Người đàn bà cũ

Người đàn bà cũ chẳng phải là loài hoa trinh nữ, họ đã cũ đã phai đi hương sắc và những người phụ nữ đã 1 lần vỡ tan họ sẽ yêu thương sẻ cần lắm 1 sự quan tâm, cần lắm 1 người đàn ông biết thương yêu họ thật lòng… người đàn bà cũ sẽ mạnh mẻ hơn. Như vậy các bạn đã phần nào hiểu được như thế nào là người đàn bà cũ rồi phải không nào, cùng xem và cảm nhận số phận của những người đàn bà cũ qua các bài thơ ngắn người đàn bà cũ dưới đây nhé.

Yêu Người Đàn Bà Cũ

Anh yêu em người đàn bà đã cũ
Nét thăng trầm ấp ủ bụi thời gian
Vì chồng con năm tháng phải gian nan
Tuổi thanh xuân héo tàn đời lam lũ

Anh yêu em người đàn bà đã cũ
Vết chân chim nhắc nhủ những thăng trầm
Nửa cuộc đời lặn lội bởi chữ tâm
Đêm cô lẻ lệ đầm trên khóe mắt

Người đàn bà bao tháng ngày góp nhặt
Nỗi nhọc nhằn héo hắt mái đầu xanh
Đã nhiều khi con tim thấy tròng trành
Muốn vứt bỏ mà đâu đành day dứt

Người đàn bà giữa bao điều được mất
Cũng muốn mình duy nhất chẳng bon chen
Một lần thôi mặc lý trí lấn chèn
Quên tất cả rối ren đời đen bạc

Bàn Bà Có Nợ Mùa Thu

Sáng nay đất trời hỏi nhỏ
Đàn bà có nợ mùa thu?
Cớ gì thấy màu hoa sữa
Mà lòng nặng trĩu ưu tư

Đàn bà đâu còn tuổi mộng
Mà tim trỗi nhịp dậy thì
Mà mắt ánh màu hy vọng
Mà tung tăng bước chân đi

Đàn bà còn nợ mùa thu,
Trả hoài không vơi nỗi nhớ?
Ít nhiều, mới cũ, thực hư…
Đàn bà có bao nhiêu nợ?

Thì thôi đừng trách lá vàng
Đâu phải mùa phai nắng nhạt
Hay hương hoa sữa nồng nàn
Làm đau mối tình thương tật

Đàn bà không nợ mùa thu,
Ví như mùa không vội vã,
Làm chết mối tình mộng mơ!
Tình chết làm sao đem trả?

 

Người Đàn Bà Cũ Thì Đã Sao

Tôi yêu những gì đã cũ! Yêu người đàn bà cũ nhàu nhĩ vì những tổn thương nhưng cứ gồng mình chịu đựng. Họ không muốn ai đó nhìn thấy những tổn thương sâu đậm trong tâm hồn họ. Dần dần họ bao bọc quanh mình một lớp vỏ bọc mạnh mẽ. Nhưng trên thực tế họ lại rất yếu mềm và mong manh.

Tuy họ không còn mới mẻ, cũng chẵn còn vẹn toàn, họ cũ, người phụ nữ đã cũ… Họ đã yêu thương và đã trao tấm lòng cũng như rơi nước mắt rất nhiều, nỗi đau mang trong mình cũng chẵng ít…

Đàn Bà Cũ

Em cứ nói mình là đàn bà cũ
Chẳng còn gì, tàn tạ nuôi con
Mối tơ duyên không được vuông tròn
Đứt gánh giữa đường, mình em lo cả

Bởi vì thế nên em mạnh mẽ
Chỉ một mình gánh cả giang sơn
Nuôi dạy con ngoan, làm ruộng, làm vườn
Cư sử trước, sau dân làng, dòng họ

Rồi lại cả việc làng, việc xóm
Cứ một mình làm cả chẳng kêu ca
Nhưng anh biết cũng có đêm khuya
Cũng chạnh lòng Vì mình đơn lẻ

Cũng nhớ nhung, cũng muốn người chia sẻ
Bởi một mình đơn lẻ Cũng tủi thân
Người đàn bà cũ của anh ơi
Em mạnh mẽ nhưng em đằm thắm

Qua giông bão nên không yếu đuổi
Qua khổ đau nên nặng yêu thương
Cũ với đời riêng anh vẫn trinh nguyên
Chia sẻ nhé em, được không đàn bà cũ. ?

Ta Muốn Ngay Em! Người Đàn Bà Cũ

Đôi mắt ấy long lanh như sương sớm
Nụ cười kia như gió gọi Xuân về.
Sợi tóc nào cột chặt những cơn mê
Để ta luôn đợi chờ trong giấc ngủ.

Sắc tàn phai. Em đàn bà đã cũ
Thoáng hằn in ũ rủ một chiều Thu.
Mái tóc xanh ẩn hiện chút sương mù
Nay lạc giọng lời ru ngày hôm ấy.

Giấu trong tim một tình yêu bừng cháy
Như ánh sao lấp laý trên bầu trời.
Ẩn sâu kín chút gì đó tuyệt vời
Nỗi khao khát một thời đời con gái

Chiều ráng nắng vẫn mong đợi em lại
Trao cho nhau trái cấm của năm xưa.
Cạnh bên nhau cứ như thưở mới vừa
Vẫn đâu đó cơn mưa hoàng hôn muộn

Đến hôm nay ta vẫn luôn ước muốn
Có em bên dẫu đã ngoài tầm tay.
Mỗi nụ cười cả đời ta vẫn say
Ta muốn ngay. Em đàn bà đã cũ.

Thơ Về Người Đàn Bà Cũ Của Phố Nòng Nàng

Người Đàn Bà Cũ! Họ đã từng khóc rất nhiều, khóc thật nhiều, không hàng đêm, khóc đến nỗi không còn nước mắt để mà khóc, khóc đến cạn cả nỗi buồn… thế đấy. Chính họ mới là những người phụ nữ mạnh mẻ mà tôi biết, những người phụ nữ chiệu đừng hết mọi nỗi đau trên đời. Nếu được gọi họ với cái tên khác thì tôi nghỉ nên gọi họ là “Phụ Nữ Mạnh Mẻ”. Cùng xem loạt bài thơ đàn bà cũ dưới đây để cảm nhận thêm về họ nhé.

Người Đàn Bà Đã Cũ

Em còn trẻ lắm, anh ơi
Nhưng em đã cũ… đã rơi… đoạn trường
Đôi lần, đánh mất yêu thương
Vai gầy, nhỏ nhắn… phong sương.. nhuộm đầy

Gặp em, người cũ… em đây…
Chắc anh cân nhắc , cũng đầy lo toan
Sợ em, chắc có vẹn toàn?
Sợ em không thật, không còn.. tình yêu…

Gửi anh, em nhắn đôi điều
Tim em vẫn nhảy, vẫn yêu anh à..
Tánh em vốn rất thật thà
Em mơ, em mộng… một nhà với anh…

Ngày nay, chẳng túp lều tranh
Anh làm, em giúp… năm canh vui vầy…
Mong sao cuộc sống đủ đầy
Em, anh lại có một bầy đàn con..

Yêu anh, em sẽ sắt son
Nguyện là tình cuối, cho tròn… răng long…
Hỏi anh, anh có bằng lòng
Rước em, người cũ… về không… anh nè?

 

Người Đàn Bà Cũ Tự Tình Trong Đêm

Tôi rất buồn… buồn cho bản thân tôi
Buồn tất cả sau những gì cố gắng
Tuổi thanh xuân ngậm ngùi ôm trái đắng
Để bây giờ tôi gặt hái được chi?

Lắm gian truân… lầm lỡ tuổi xuân thì
Vết thời gian tuổi đời không còn trẻ
Ai lấy đi…? Tự tin và mạnh mẽ
Tôi hao gầy theo năm tháng dần qua….

Thuở rạng ngời, son sắc đã trôi xa…
Tôi trở thành người đàn bà … “đã cũ”….
Những ước mơ… yêu thương và ấp ủ…
Đành chôn vùi nơi tận đáy con tim….

Tuổi thơ ơi… tôi mong mỏi kiếm tìm…
Muốn một lần trở lại ngày thơ bé…
Mệt mỏi rồi nỗi đau thầm lặng lẽ….
Người đàn bà ” đã cũ” muốn…. thở than….!

Đàn Bà Cũ.. Cứ Ngẫn Cao Đầu Mà Sống – Tác Giả: Thu Trần

Đàn bà cũ bây giờ sống thảnh thơi
Không bon chen hay xa rời thực tế
Vẫn mạnh mẽ đón nhận cơn dâu bể
Bởi quen rồi đâu thể gục ngã mau

Cũng đã quen và chấp nhận đớn đau
Biết đứng lên sau những lần vấp ngã
Vấn cố gắng trong cuộc đời vất vả
Vẫn mỉm cười khi nghiệt ngã chông gai

Chẳng mơ mộng khi tình ái bên tai
Lời nói ngọt sợ đêm dài lắm mộng
Vẫn sẽ yêu và căng tràn nhựa sống
Và hết mình khi tình đến trao tay

Nếu trót nhầm trao tình ái đắm say
Cho một kẻ mà chẳng còn xứng đáng
Sẵn sàng thôi và không còn lảng vảng
Ta cũ mà nhưng đâu phải bỏ đi

Đàn Bà Cũ

Đàn bà cũ sống rất nhiều nghị lực
Vì đã quen khổ cực suốt bao năm
Đã từng vượt qua bao nỗi khó khăn
Trên đường đời đau thương và mất mát.

Cũng có lúc tâm hồn đang tan nát
Vẫn bền lòng can đảm để vượt qua
Đàn bà cũ biết tính toán lo xa
Không nhõng nhẽo như những cô gái trẻ

Luôn biết động viên lắng nghe chia sẻ
Biết âm thầm chịu đựng những nỗi đau
Đàn bà cũ biết suy nghĩ nông sâu
Thật đáng yêu còn mong cầu gì nữa….

Người Đàn Bà Cũ

Em, người đàn bà cũ của anh
Em đằm thắm, dịu dàng, khát khao mãnh liệt
Em kiêu sa, ngọc ngà nhưng da diết
Anh, đàn ông cũ nguyện suốt kiếp yêu em.

Mùi đàn bà em tỏa ngát trong đêm
Say men tình làm tim anh run rẩy
Anh khát mùi khuôn ngực em nồng cháy
Khát môi mềm, anh khát chảy con tim.

Cuộc đời anh dang dở bởi đi tìm
Một mùi hương ngọt ngào hằng ấp ủ
Người đàn bà trong em thật quyến rũ
Anh đã chờ, khi cũ, chợt thấy em.

Anh đã nhớ em khắc khoải bao đêm
Người đàn bà trong em đã đánh thức
Trái tim nồng nàn yêu em cháy rực
Mùi hương tình hừng hực lửa yêu đương.

 

Thơ Ngắn Hay: Người Đàn Bà Đã Cũ

Như cuốn sách đã nhòa
Không sánh bằng vở trắng
Nhưng bền bỉ không thua
Lật từng trang ký ức

Kỹ niệm vẫn đong đầy
Thời gian không thể xóa
Nét mực tuy đã nhòa
Sách thu mình trong góc
Thổn thức nổi niềm xưa

Cũ Thì Sao

Chẳng bao giờ em hối hận lỡ thì
Trao tât cả những gì thanh tao nhất
Đời vất vả tấm thân này khổ cực
Vì đời này đâu giống một cuộc chơi

Có thể là bao kẻ nói dở hơi
Nụ khinh rẻ với lời cay oan nghiệt
Với em á yêu là không hối tiếc
Mặc kệ đời chì chiết mãi cũng thôi

Trong tình yêu mặc cảm xúc lên ngôi
Đừng toan tính bởi đời bao nhiêu lắm
Yêu trao hết những chân tình sâu nặng
Khắc khoải hoài ngàn dặm kệ hoài hương

Đàn bà cũ vẫn biết ghét biết thương
Biết trân trọng giữ mối tình chung thủy
Nhưng a ạ yêu không hề bi lụy
Lửa ái tình không ngã qụi đâu anh

Có thể yêu bạc hết mái đầu xanh
Nhưng không cần một tình yêu bố thí
Ừ thì cũ nhưng không hề xa xỉ
Ban phát tình cho kẻ chẳng đáng trao

Nguời Đàn Bà Đã Cũ

Người đàn bà đã cũ Chiều hôm nay khóc
Đã phai rồi mái tóc bạc phai thêm
Chiều chưa sang đã vội vả buông rèm
Ôm đơn lạnh buồn thêm đêm gối chiếc

Người đàn bà cũ dẫu vẫn còn tha thiết
Mộng ngày xưa vẫn mãi miết kiếm tìm
Trong văn thơ tiếng nhạc vẫn lặng im
Ngồi lặng lẻ đắm chìm trong mộng tưởng

Người đàn bà cũ đi qua miền gió chướng
Vẫn âm thầm rẽ hướng trước bão giông
Vẫn lạnh lùng đón đợi gió mùa đông
Ôm giá rét mộng lòng dầu tê tái

Người đàn bà cũ cũng không còn e ngại
Vẫn một mình trống trái của mùa sang
Vẫn ấm lòng mặc đời đã sang trang
Vẫn biết. .dẫu. ..biết mình người đàn bà đã cũ

Chuyện Nguời Đàn Bà Cũ

Em
Chỉ là người đàn bà đã cũ
Chẳng dám yêu anh dù tim thổn thức hoài
Mặc cho thiên hạ đàm tiếu đúng sai

Em vẫn cứ thu mình trong vỏ ốc
Có phải chăng ..? Ừ thì em thật ngốc
Chẳng dám nắm tay anh đi hết đoạn đường dài
Anh có biết đường đời lắm chông gai

Anh chưa một lần kết hôn ..
Còn em người đàn bà đã cũ..
Làm sao dám vượt qua … Lòng đành thôi tự nhủ
Sẽ quên anh giữa vương vấn đời thường

 

Em! Người Đàn Bà Đã Cũ

Em vẫn biết mình người đàn bà đã cũ
Dẫu lòng đau nhưng tự nhủ sẽ yêu hơn
Và em sẽ không trách cũng không hờn
Duyên đã định. Còn gì hơn thế nữa

Em vẫn biết. .anh yêu ơi em đã hứa
Sẽ yêu anh một nữa cũng không rời
Dẫu tình mình ngày tháng có buông lơi
Em vẫn hứa một lời yêu thương mãi

Em vẫn biết chuyện tình mình ngang trái
Bước gian truân cũng phải cố vượt qua
Rồi chúng ta sẽ được sống thôi mà
Em không sợ.! mình người đàn bà đã cũ

Chiều hôm nay mang cái lạnh mưa thu
Nhưng ấm lạ vì lời ru anh đó
Con tim em ngày nao từng bỏ ngõ
Khép chặt rồi. .từ ngày đó có anh

Tôi Chọn Đàn Bà Đã Cũ: Người Đàn Bà Cũ

Người đàn bà của tôi tuy đã cũ
Nhưng trong tôi nàng chẳng cũ bao giờ
Suốt đời này nàng mãi ngự trong thơ
Và trong cả giấc mơ hồng phiêu lãng

Nàng cho tôi những chân tình trong trắng
Những yêu thương của khoảnh khắc cuộc đời
Cho tôi say giữa muôn ngàn sóng khơi
Niềm hạnh phúc tuyệt vời trong men ái

Bóng hình nàng trong tim tôi mãi mãi
Không bao giờ phai nhạt dù phút giây
Dẫu vẫn biết nàng không ở chốn đây
Nhưng hình bóng ngập đầy trong lòng mắt

Người đàn bà của tôi dù xa khuất
Dù nàng hoài ở tận phương trời nao
Tình của tôi trong tim mãi dạt dào
Yêu và nhớ tôi dành trao người hết …!

Thơ Đàn Bà Đã Cũ: Em “Đàn Bà Đã Cũ”

Em, con đàn bà đã cũ
Thu vàng lá rụng
Tình rũ cuối mùa
Cửa tim – toang hoác gió lùa

Đôi môi hóa thạch – cửa chùa tịnh duyên
Sen hồng – một thuở trinh nguyên
Trả về nguồn cội ảo huyền – cho xong
Đàn bà đã cũ – bên chồng

Rong rêu ngày tháng – đã không còn buồn
Hé rào – lặng ngắm hoàng hôn
Phía kia – trăng gọi nhập hồn với đêm
Và con đàn bà trong em
Đóa quỳnh vừa nở – ru êm giấc tình

Biết nói gì khi đã cũ mà vẫn không nhận ra sự lừa dối, vẫn nhẹ dạ cả tin và yêu bằng cả trái tim. Và tổn thương như chưa bao giờ tổn thương, đau như chưa bao giờ đau như thế…..Và nếu như có người đàn ông nào đó đã có thể một lần đến bên người phụ nữ như vậy, xin hãy trân trọng họ. Phụ nữ là để yêu, họ đáng được trân trọng….